ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 442

- Vưu Đại đã tới rồi trước hết phải ngọt ngào phỉnh nịnh hắn.
Tiền Giám sinh gật đầu, rồi bảo mời ông ta vào, lại đúng lúc giữa trưa, mời
ngay Vưu Đại ăn cơm. Vưu Đại từ lâu ăn uống kham khổ, thấy mâm cơm
đầy ắp rượu thịt, ăn lấy ăn để cho đến khi no kềnh bụng. Tiền Giám sinh
lững thững bước ra. Trại Cát nói với Vưu Đại rằng: "Đây là ngài họ Tiền ở
Sùng Minh, là người rất tốt, nhà giàu có. Vì ngưỡng mộ tài sắc con gái ông
anh, muốn lấy làm vợ bé, cho nên tìm ông anh tới đây. Sính lễ là ba trăm
lạng, nếu ông anh chê ít, thì thêm chút nữa cũng chẳng ngại. Tối nay làm tờ
cam kết, trước hết giao thẳng cho ông anh ba mươi lạng, số còn lại chờ khi
nào con gái ông anh về đây sẽ giao đủ”.
Nghe thấy nói ba trăm lạng bạc sẽ vào tay mình, lại được giao trước ba
mươi lạng. Vưu Đại như mở cờ trong bụng. Đúng là tự dưng được một món
lớn làm vốn để đánh bạc. Bị đánh trúng tim đen, Vưu Đại nghe theo ngay,
nói:
- Ngày mai tôi sẽ tới nói với lão Vương, con gái là do tôi đẻ ra, nhất định
lão ta phải chịu.
Đêm ấy họ viết giá thú, rồi giao trước ba mươi lạng bạc.
Sáng sớm hôm sau Vưu Đại đến nhà lão Vương. Vừa thấy Vưu Đại vào
cửa lão Vương đứng dậy hỏi:
- Anh Vưu, lâu nay không gặp anh, hôm nay ngọn gió nào đã đưa anh tới
đây sớm thế?
- Một là đến hầu chuyện anh, - Vưu Đại nói, - hai là đến thăm đứa con gái.
Lão Vương gọi ngay Thọ Cô ra gặp. Vì là cha đẻ của mình, lại xa nhau đã
mười năm, Thọ Cô nói: "Thật là may mắn", rồi ngồi bên cạnh tiếp cha. Thọ
Cô hỏi cha:
- Cha đến từ bao giờ?
- Hôm qua.
- Thế cha nghỉ ở đâu?
- Ở cửa hàng vải nhà họ Tiền. - Vưu Đại nói tới đây thấy lỡ mồm, bèn lái
sang chỗ khác. - Nghỉ đêm tại nhà một người bạn.
Là một người thông minh, nghe lời nói, lại nhìn nét mặt cha, Thọ Cô thấy
lạ, bèn đứng dậy nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.