ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 492

Đêm ấy, Hồ Nham tụ tập tất cả bọn côn đồ trong phòng, uống rượu, rồi bàn
mưu tính kế. Hồ Nham nói:
- Nhẹ không ưa lại muốn ưa nặng. Lần này đành phải ra tay thôi.
- Tùy anh! Tùy anh! - Vợ Uông nói.
Uống rượu tới canh hai, rồi đứa nào đứa ấy cầm khí giới xông đến buồng
Trương thị. Hồ Nham dứ dao vào mặt Trương thị nói:
- Đêm nay, theo ông thì sống! Không theo, thì ông sẽ xả thịt mày tan nát
thành từng mảnh vụn.
Trương thị liều chết, gào lên chửi. Bọn chúng nói:
- Đến nước này mà mày còn bướng hả?
Hồ Nham tức khí quát:
- Đánh chết nó đi!
Thế là gậy gộc, rìu búa bổ xuống tới tấp. Trương thị mình đầy thương tích.
Cô vẫn còn quằn quại chưa chết, gào lên nói:
- Sao chúng bay không đâm cho ta chết ngay đi!
- Mày muốn chết ngay thì ông cho mày chết. - Hồ Nham nói.
Rồi hắn đâm vào cổ, thuỗn qua vai, lại đâm luôn vào âm hộ. Cô chết hẳn.
Vợ Uông nói:
- Nó đã chết, giờ phải làm thế nào?
- Sợ quái gì! - Hồ Nham nói. - Chỉ cần mấy lạng bạc đút lót cho quan lại là
xong hết.

Rồi hắn hò bọn đàn em khiêng xác chết đi chôn cho mất tích. Nào ngờ xác
chết cứ như đóng đinh xuống đất, càng khiêng càng không nhấc nổi. Bọn
chúng nói:
- Khiêng không nổi thì làm thế nào?
- Tiếc gì mấy gian nhà, hãy phóng hỏa đốt luôn chiếc xác này đi, thì còn
đâu tang vật nữa?

Bọn chúng xúm vào châm lửa. Ai ngờ gió nổi lên thổi tạt lửa đi nơi khác.
Xác cô gái vẫn còn nguyên tại chỗ, lửa không sao bén được. "Chẳng ai biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.