ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 51

suốt đời không quên ơn người đã chết thay mình. Sau khi làm việc động
trời ấy, trên đường bỏ chạy Nhĩ Trừng kết thân với một số người, tới Bắc
Kinh nghe thấy Trương Công . giữ chức Phượng tư Bộ Binh đang tuyển
người, Nhĩ Trừng mua sắm lễ vật nhờ Vãn Sinh đưa danh thiếp, được
Trương Công gọi vào gặp. Trương Công nói:
- Ông hạ cố tới đây, tôi cũng quên mất quan huyện thân thiết thế nào, ông
từ xa tới chắc có điều gì chỉ bảo?
Thấy Trương Công bao dung, Sa Như Trừng mới nhẹ nhàng thưa:
- Tôi là bạn học của Tưởng Kỳ Tu, là anh em đằng cô của Vãn Sinh. Nghe
thấy đại nhân nạp nhân tài, ngay cả những người tài hèn đức mọn cũng
không bỏ sót. Tôi rất may mắn được anh họ là Vãn Sinh dẫn tới gặp ngài,
thành thực hiến dâng chút tài nhỏ mọn, xin ngài rộng lượng.

Trương Công thấy anh nói năng nhã nhặn, mặt mũi sáng sủa tươi tỉnh, bèn
nói:
- Ông tài cao lại còn trẻ khỏe, nếu muốn làm quan, tôi xin sẵn sàng tiếp
nhận.
Rồi Trương Công vui vẻ mời Nhĩ Trừng dùng trà. Sau đó lại tiễn chân ra
tận cửa. Nhĩ Trừng vội vàng biếu ông túi lễ vật, gồm hai đôi giày thêu, hai
tấm the Hồ.
Đến ngày mồng một tháng chín, Trương Công tuyển Sa Nhĩ Trừng (lúc này
đổi họ tên thành Hải Nguyên) làm Đồn bô tổng ti trấn Kế Châu, trị sở tại
Kế Môn. Đây là vùng có quân lính tinh nhuệ, lương thực đầy đủ, bảo vệ
cho kinh sư, tương đương với chức Tư đạo. Chuyên xét xử những đơn từ
của dân chúng, có súng và cờ, trông rất oai vệ. Vì cách kinh thành không
xa, nên ngay hôm ấy Nhĩ rùng trở về kinh thành lĩnh giấy tờ đích thân tạ
ơn. Trương Công nói:
- Nếu có cơ hội, sẽ thăng chức.
Nhĩ Trừng vô cùng biết ơn Trương Công, trở về nhiệm sở. Thật là:

Trượng phu, thời vận nay đã gặp
Thương người khổ sở chốn Tần Quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.