ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 571

Thi Công nghe nói, quát lớn:
- Tên kia! Trước công đường không được nói bừa, việc ấy đã có ta xét hỏi,
ngươi hãy ra ngoài.
Vương Tự Thầnđược người đưa xuống dưới. Thi Công lại hỏi ni cô:
- Ni cô, ngươi đừng sợ, theo ta nghĩ, nếu như ngươi giết người trong am, thì
sao lại treo đầu trước cửa chùa? Hẳn là sáng sớm khi ra cửa, nhìn thấy sợ
quá nên giấu đi thôi.
Nghe thấy thế, ni cô sợ run lên.
Thấy vậy Thi Công nói:
- Ni cô không phải lo lắng gì cả, chỉ cần ngươi nói thẳng, ta sẽ có cách giải
quyết.
- Thưa quan lớn, - ni cô nói. - Cha con vốn ở huyện này. Cha mẹ đều chết
hết, con phải đi tu từ nhỏ, luôn luôn giữ gìn phép tắc nhà Phật. Nay tự
nhiên đại họa giáng xuống, con không biết có đầu người, xin quan lớn
thương cho.
Nghe ni cô nói, Thi Công cố ý mỉm cười nói:
- Ni cô, đúng là Vương Tự Thần vu cáo.
- Vương Tự Thần, - Thi Công quay sang hỏi Vương Tự Thần - Ngươi thấy
đầu người treo trước cửa am, ngươi có báo cho ni cô trụ trì không? Tại sao
ni cô lại nói không có.
- Thưa quan lớn, - Vương Tự Thần nói. - Con và ni cô xưa nay không thù
không oán gì nhau, sao dám bốc lửa bỏ tay không. Xin mong ngài dùng
hình phạt để tra hỏi. Nếu không có việc ấy con hoàn toàn chịu tội.
Nói xong, Vương Tự Thần cúi đầu vái lạy. ThiCông bảo kẹp ni cô lại. Lính
hầu xông tới kẹp ni cô. Ni cô đau quá kêu cha kêu mẹ, sợ run cầm cập, nói:
- Bẩm quan lớn, con xin khai. Con mở cửa am, thấy hai cái đầu treo trước
cửa, bỗng chốc sợ quá, con gọi Lão Đạo cho lão ta năm lạng bạc bảo lão
vứt ra ngoài đồng. Đó là sự thực.
Thi Công thấy thế nói:
- Tên ni cô ác độc này to gan thật. Thấy đầu người thì phải khai báo chứ.
Hãy tạm đưa nó xuống dưới kia.
Lính hầu vâng lệnh, đưa ni cô xuống, gọi Lão Đạo, người trong am đến đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.