ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 804

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 20 (B)

Vốn là ngài Đan định cho anh họ Vu đứng cũi hai ngày, để xem anh là
người thế nào. Sau khi rời khỏi công đường, thì Tôn Tự Lan một người
thầy chính trực có tiếng hiểu biết pháp luật đến xin cho anh. Ngài Đan hứa
sẵn sàng tha, song thầy vừa ra khỏi cửa ngài bèn ra lệnh giết chết ngay anh
họ Vu. Tính khí của ngài Đan là như vậy, ngài rất không thích người nào đó
thọc vào công việc của ngài. Nếu như có người nào đó hỏi, thì bao giờ ngài
cũng làm ngược lại. Đúng thì nhất định ngài bảo là sai; rõ ràng là sai, thì
ngài cứ khăng khăng là đúng. Bởi thế anh họ Vu bị người thầy nổi tiếng
hiểu biết pháp luật giết chết.

Khi nghe thấy bên ngoài đánh trống, ngài Vu lập tức ra công đường. Thấy
ông già kêu khóc bước tới, nói:
- Con ta phạm tội gì mà bị người giết chết, người phải đền mạng. Ta không
cần cái mạng già này nữa, ta sẽ liều chết với ngươi!
Ngài Đan biết ngay là cha anh họ Vu bèn nói:
- Không cho phép ngươi làm loạn công đường, ngươi nghe ta nói đây. Con
ngươi chết rồi, bạc của ngươi vẫn còn đây, ngươi cầm về lo chôn cất.

Lão Vu nghe xong nổi giận lôi đình, gào lên chửi. Ngài Đan cười lạnh lùng,
gọi người cùm ông lại, bảo sai nha xem có chiếc cũi nào còn trống thì nhét
ông vào cho xong chuyện. Thế rồi ngài Đan lập tức lấy ra một chiếc phong
bì viết rằng: "Chẳng coi quan ra gì, kêu gào náo loạn công đường, mắc
trọng tội, hãy cho đứng cũi chết để làm gương cho mọi người”, Sai nha lập
tức lôi ông đi. Ngài Đan rời khỏi công đường.
Về tới thư phòng, thầy Tôn Tự Lan đã ngồi ở đó, chủ khách chuyện trò một
vài câu. Ngài Tôn hỏi người nào đánh trống ngoài đó, ngài Đan nói đó là
cha anh họ Vu, rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.