ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 841

đừng làm lỡ hẹn, rồi mới đứng dậy, nhét tiền vào tay áo, bước ra cửa, lôi
chiếc xích tay của Từ Lão Bát nói:
- Đi! Đi!
- Tiền đâu? - Từ Lão Bát hỏi.
- Mày là thằng mù, - Ngô Lương chửi, - ta đã kiểm tra sổ xuất nhập hoàn
toàn không có việc này. Mày định lừa người ta ư? Chúng mày là bọn trộm
cướp vô lương tâm.
- Sao ông lại bênh người ta? - Từ Lão Bát nói.
Ngô Lương giận dữ xấn tới vả vào mặt Từ Lão Bát, chửi:
- Lẽ nào ta lại bênh thằng nói dối.
Vừa nói vừa quay vào nói với người trong quầy hàng ngày mai gặp nhau,
rồi lôi Từ Lão Bát đi. Người quản lí thấy việc đã xong, như cất được hòn đá
đè lên người.
Tối hôm sau, sai người mang số hàng tới khách sạn Nghĩa Hưng, quả nhiên
Ngô Lương đang ở đó. Khi đã chọn xong hàng, bảo người giúp việc mở tờ
hóa đơn ra ghi. Ngô Lương cùng với mấy người ấy xem qua hàng, rồi nói
với người làm công.
- Tối nay khi lên đèn tới đây lấy tiền, nếu không thì đến nhà tôi mà lấy.
Người làm công gói số hàng còn lại đưa về hiệu, rồi trở lại khách sạn Nghĩa
Hưng lấy tiền, song người ấy đã đi rồi. Người quản lí cửa hàng khách sạn
nói:
- Chẳng phải ông Ngô Lương đã dặn đến nhà ông ấy ư?
Người làm công đến nhà Ngô Lương, song Ngô Lương không ở nhà. Người
nhà nói là không biết. Người làm công kể sơ qua, rồi hẹn ngày mai tới lấy.
Chiều hôm sau, lại tới nhà Ngô Lương, chỉ thấy Ngô Lương trong nhà chửi:
- Sao nó không mở mắt ra, sự việc hôm ấy nếu không có ta thì bây giờ vải
vóc trong cửa hàng ấy đã sang tay người khác rồi. Nó bảo ta ăn của nó ư!
Đồ bố láo! Nếu bọn làm công của nó tới thì chúng mày bảo với nó rằng,
chút vải ấy là công lao của tao. Nếu nó đòi tiền, thì bảo nó lên quan mà đòi.
Nếu nó còn lắm lời, chúng mày cứ cho nó vài cái tát.

Người làm công nghe thấy hết, vội vã lui ra, chuồn thẳng về cửa hiệu, nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.