ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 97

- Trời ơi! Giữa ban ngày anh làm trò gì thế, tôi kêu lên thì anh mất mặt.
- Anh yêu em vô cùng. - Tưởng Vân nói. - Nếu ôm được tấm thân ngọc ngà
của em, anh chết cũng cam, cần gì đến thể diện.
Phùng thị van nài mãi, nói:
- Nếu thế thì hãy buông tay ra, chờ đến đêm tôi sẽ ngủ với anh.
- Chỉ sợ em lừa để thoát thân, rồi giở quẻ. - Phùng thị nói.
- Nếu tôi giở quẻ thì tôi sẽ chết. - Phùng thị nói.
Lúc ấy Tưởng Vân mới tin, lập tức buông tay. Váy áo Phùng thị chưa kéo
xuống, vẫn lộ ra bộ mông nõn nà phốp pháp, Tưởng Vân cứ thế xoa vuốt ở
đó rất lâu. Đường lên Vu Sơn(1) đã mở, quả nhiên đêm ấy trở thành giấc
mộng mây mưa. Đúng là:

Đàn ông dâm đãng hay lừa dối,
Đàn bà như nước khó giữ mình.
(1) Vu Sơn: núi tiên ở (ND).

Tưởng Vân lôi kéo được Vương thị, thế rồi hằng đêm hai mẹ con thay nhau
dâm đãng. Từ ngày đó Tưởng Vân hằng ngày ra vào nhà Vương thị chẳng
hề sợ sệt. Song cái kim bọc giẻ lâu ngày cũng ra, làm sao mà giấu được tai
mắt mấy nhà hàng xóm. Anh thợ may Đổng Cận Tuyền, thường đem
chuyện kín ra mua vui, hòng gạ gẫm Tưởng Vân. Anh ta nghĩ, mình là
người biết chuyện kín của họ, nếu muốn bớt đi những điều thị phi sau này,
thế nào Tưởng Vân cũng mời uống rượu. Song Tưởng Vân cậy mình đi lại
chốn quan trường, kết thân với những người chức sắc, không coi Đổng Cận
Tuyền ra gì, nên không muốn hoài của mời anh ta. Thấy không được mời
chào, Cận Tuyền bực bõ không vui. Chỉ chờ Triệu Tương về là anh ta mách
Triệu Tương bắt bọn gian dâm.

Triệu Vân Sơn cùng Triệu Tương rời khỏi nhà, suốt dọc đường không có
chuyện gì xảy ra. Đến thành Hồ Nam, vào trạm giao dịch buôn bán. Giữa
lúc đang định mua hàng, vì một tranh chấp nhỏ mà xảy ra đánh nhau. Hai
người bị bắt, song Triệu Tương may mắn được tha, còn Triệu Vân Sơn phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.