ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 985

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 9

Nhận Lầm Xác Chết

Vào chuyện:

Thế sự ngày nay thật rối bời,
Sống phải khôn ngoan mới thảnh thơi.
Ngẫm ra, nước mất nhà tan nát,
Đều chỉ vì, tham ngọc tiếc hoa.

Vào năm Minh Đạo nguyên niên, thời Tống Nhân Tông, phía bắc cầu
Thành Chúng An gần chùa Quan âm, quận Ninh Hải, lộ Triết Giang (tức
Hàng Châu ngày nay), có một thương gia tên là Kiều Tuấn, tự Ngạn Kiệt,
quê cha đất tổ ở Tiền Đường. Cha mẹ mất sớm, Kiều Tuấn là người khôi
ngô tuấn tú nhưng lại hiếu sắc tham dâm. Vợ là Cao thị, đã bốn mươi tuổi
mà vẫn không có con trai, chỉ có người con gái mười tám tuổi, tên là Ngọc
Tú. Nhà có ba người, và một đứa ở tên là Trại Nhi.

Kiều Tuấn có bốn năm vạn quan tiền, chuyên đi mua tơ lụa ở Trường An,
Sùng Đức đưa về Đông Kinh bán, rồi buôn táo hồ đào, tạp hóa về nhà bán.
Một năm có tới sáu tháng vắng nhà Kiều Tuấn có một quán rượu, nhưng
giao hết cho Trại Nhi, chỉ thuê một người làm công tên là Hồng Tam,
chuyên ở nhà cất rượu. Vợ cao thị hằng ngày trông coi việc xuất nhập tiền
nong.

Mùa xuân năm Minh Đạo thứ hai, khi đã bán xong tơ lụa ở Đông Kinh,
Kiều Tuấn mua hồ đào, táo mang về, thuyền tới bến sông Thượng Tân,
Nam Kinh, thì gặp gió to, phải nằm kẹt ở đó ba ngày không sao đi được.
Đang đứng bên thuyền của mình, Kiều Tuấn nhìn thấy thuyền bên có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.