ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1317

Thiếu Lâm nguy cấp và Triệu Tử Nguyên sắp táng mạng thì bà lại xuất
hiện trên ngọn Thiếu Thất.

Bốn ả thiếu nữ cung trang dừng lại ngoài cửa sơn môn. Bọn Tần Chấn

Tùng sắc mặt cực kỳ bẽn lẽn.

Võ Khiếu Thu nghĩ thầm:
- “Không ngờ chuyến này quả nhiên Đông Hậu tới thật.”
Giác Ngộ đại sư tiến lên một bước, chắp tay dõng dạc hô:
- Lão tăng không biết Đông Hậu nương nương giá lâm để đi đón tiếp,

thật là có lỗi!

Bỗng nghe thanh âm trong kiệu đáp lại:
- Không dám! Không dám! Đại sư thật quá khiêm tốn.
Thanh âm tuy nhỏ nhưng rất rõ ràng, tựa hồ tiếng nói ngay ở trước mặt

mọi người.

Bọn Tần Chấn Tùng đã quen thuộc thanh âm này, khi nào còn dám chần

chờ, nhất tề quì xuống làm đại lễ, miệng hô:

- Đệ tử xin tham kiến sư bá.
Người trong kiệu lạnh lùng đáp:
- Ta không dám. Bốn vị đứng dậy đi.
Tần Chấn Tùng nghe giọng nói có vẻ gay gắt, không biết làm thế nào,

đưa mắt nhìn nhau đồng thanh tạ ơn rồi đứng lên.

Bốn ả thiếu nữ cung trang đặt kiệu xuống trước cửa sơn môn rồi thõng

tay đứng hai bên.

Lại nghe tiếng thở dài của người trong kiệu rồi tiếng người hỏi:
- Phái Thiếu Lâm có tội gì mà phải gặp kiếp nạn này?
Giác Ngộ đại sư đáp:
- Bản tự gặp kiếp nạn đã đành, nhưng Triệu thí chủ đây vượt đường xa

ngàn dặm tới nơi viện thủ cũng bị trúng độc té xuống không dậy được là
một điều khiến cho lão tăng chẳng thể yên lòng được.

Người trong kiệu đáp:
- Triệu Tử Nguyên là một bậc kỳ sĩ trong thiên hạ. Bất cứ cuộc đại biến

cố nào trong võ lâm y cũng không thiếu mặt. Con người nghĩa hiệp này
chẳng thể để chết được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.