ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 149

Ngoài trang tiếng mõ đã báo canh năm. Triệu Tử Nguyên đảo mắt nhìn

quanh không thấy bóng người liền len lén quanh mé hữu đi vào hậu viện.
Chàng thò tay vào bọc móc lấy một mũi tên nhỏ màu đen hình tam giác.
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ:

- “Đây là cơ hội tốt của trời ban cho. Ta đem mũi tên này cắm vào chỗ

nào dễ ngó thấy để Mạch Thập Tự Thương quay về hậu viện là chú ý đến
ngay. Có điều mình chưa hiểu hành động này có thỏa đáng không?”

Chàng do dự một chút rồi cắm mũi tên vào một cây lớn, đoạn quanh về

viện trước đi ra.

Triệu Tử Nguyên gội gió dầm mưa rảo bước qua đại viện nhìn ra ngoài

cổng trang thấp thoáng thấy bóng người nhỏ bé. Chàng chú ý nhìn rõ khuôn
mặt người kia bất giấc chấn động tâm thần, đứng ngẩn người ra đương
trường.

Người đó chính là Võ Băng Hàm đã hành hạ chàng một hồi. Chàng

không ngờ nàng xuất hiện lúc này và ở nơi đây, nhưng cũng đánh bạo tiến
về phía trước.

Chàng ra khỏi cổng trang tiến đến trước mặt Võ Băng Hàm nói:
- Cô nương! Chúng ta lại chạm trán nhau đây. Thật là nhân sinh hà xứ

bất tương phùng.

Võ Băng Hàm khẽ hắng đặng một tiếng đáp:
- Thế ư? Ta lại không nghĩ vậy.
Triệu Tử Nguyên sửng sốt, nhưng rồi chàng hiểu ý ngay, hỏi:
- Thế ra cô nương có ý định đến đây sao?
Võ Băng Hàm đáp:
- Đúng thế!
Nàng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Ta đoán là ngươi đến Mạch phủ nên đứng đây chờ đã lâu rồi.
Triệu Tử Nguyên la thầm:
- “Khổ rồi! Không hiểu vì lẽ gì thị cứ quấn quít lấy mình. Thật là vô cớ

dây đến nữ ma để chịu đựng những chuyện đau khổ.”

Chàng đánh bạo hỏi:
- Phải chăng cô nương lại muốn bắt tại hạ trở về Lưu Hương viện?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.