ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 245

- Lão rùa kia! Lão thành đồ bỏ rồi chăng?
Người dưới động buông tiếng thở dài.
Tào Sĩ Ngoan toan tìm lời khuyên giải, đột nhiên có thanh âm lạnh như

băng ở mé tả cách đó không xa cất lên:

- Hảo bằng hữu! Hoan nghênh hảo bằng hữu quang lâm tệ bảo.
Tào Sĩ Ngoan để người đến gần mà chưa phát giác. Lão không khỏi giật

mình kinh hãi, quay phắt lại ngó xem ai thì rõ ràng là Yên Định Viễn đứng
cách chừng bảy thước.

Yên Định Viễn mắt lộ sát khí hỏi:
- Lão họ Hề hay họ Tào?
Tào Sĩ Ngoan hít một hơi khí lạnh hỏi lại:
- Họ Hề hay họ Tào thì việc gì đến các hạ?
Yên Định Viễn hắng đặng luôn mấy tiếng đáp:
- Xem chừng lão họ Tào rồi. Lão họ Hề trán có vết thẹo mới phải.
Mắt Yên Định Viễn chiếu ra những tia hàn quang lạnh lẽo nhìn Tào Sĩ

Ngoan từ trên xuống dưới, lại từ dưới lên trên rồi nói tiếp:

- Trước khi lão phu giết ai cũng hỏi cho biết rõ họ tên để thông báo trước

cho Diêm Vương hay...

Yên Định Viễn chưa dứt lời, đột nhiên phóng chưởng đánh ra.
Tào Sĩ Ngoan cảm thấy một luồng chưởng lực khủng khiếp từ bốn mặt

tám phương xô tới. Lão hồi hộp trong lòng, không dám vung chưởng
nghinh định, vội bước lùi lại.

Yên Định Viễn cười khành khạch lướt mình tới nói:
- Nếu lão chống được mười chiêu của lão phu thì lão phu để lão tự do ra

về.

Hắn biến đổi chưởng pháp phóng ra phát “Xuyên Tâm chưởng” nặng

đến nghìn cân đánh vào trước ngực đối phương.

Tào Sĩ Ngoan thấy thế chưởng mãnh liệt thì kinh hãi vô cùng! Lão lạng

người né tránh, đồng thời vung năm ngón tay mặt, nhằm chụp huyệt mạch
môn Yên Định Viễn.

Yên Định Viễn lại phóng song chưởng rít lên ầm ầm như gió táp mưa sa

giáng xuống trước ngực Tào Sĩ Ngoan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.