ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 464

“Choang” một tiếng vang dội! Một luồng bạch quang vọt ra. Lão đã cầm

thanh trường kiếm trong tay. Ánh mặt trời chiếu vào thanh kiếm lóe ra trăm
ngàn đạo hào quang. Yên Định Viễn dùng kiếm khí hộ thân, không cần để
ý đến tỳ nữ phóng câu công kích. Lão phản công tới tấp khiến cho tỳ nữ
cung trang sợ tái mặt.

Thị bị kiếm khí của đối phương áp chế phải lùi hoài.
Đột nhiên trong xe có thanh âm nữ nhân rất lọt tai vang lên:
- Lê Hinh, ngươi không chống nổi kiếm pháp của Yên Định Viễn đâu.

Hãy lùi lại mau.

Nữ tỳ cung trang dạ một tiếng, toan thu câu nhảy ra ngoài vòng chiến,

nhưng bị kiếm chiêu của Yên Định Viễn vây kín không chịu buông tha,
khiến thị sợ toát mồ hôi trán nhỏ giọt.

Yên Định Viễn lên giọng the thé:
- Chậm quá rồi, lão phu phải chém chết ngươi xong sẽ bức bách chủ

nhân ngươi phải chường mặt ra.

Cặp mắt cú vọ của lão nổi sát khí rùng rợn. Quần hào thấy thế ai cũng hít

một hơi khí lạnh, đều cho Yên Định Viễn có ý giết chết tỳ nữ ngay đương
trường.

Yên Định Viễn phóng kiếm ráo riết, kiếm khí giàn giụa khắp nơi. Tỳ nữ

cung trang chống đỡ cực kỳ vất vả.

Ả tỳ nữ lâm vào tình trạng không chống đỡ được nữa. Chỉ trong vòng ba

chiêu tất thị phải đắm ngọc chìm hương dưới lưỡi kiếm của Yên Định Viễn.

Giữa lúc ấy, bỗng có tiếng quát:
- Thu kiếm về.
Một bóng người như mầu hoa đào thấp thoáng. Mọi người nhìn lại thì

bóng người này chính là Đào Hoa Nương Tử. Một bông hoa đào từ tay áo
mụ bay vọt ra.

Lưu đảo chúa buột miệng hô:
- “Long Trì Phiêu Hoa”. “Long Trì Phiêu Hoa”.
Bông hoa đào từ từ bay lên không nhảy múa hồi lâu không rớt xuống.

Vèo một cái, Yên Định Viễn đã dùng kiếm chém hoa đào làm hai nửa.

Tỳ nữ cung trang nhân cơ hội này, thu câu về nhảy lên xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.