ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 622

trắng bợt. Áo lão ướt đẫm mồ hôi. Thỉnh thoảng những tia bạch khí xông
lên đỉnh đầu.

Một trận gió đêm thổi qua đem theo tiếng bước chân sột soạt.
Bạch bào nhân biến sắc, vì lúc này Triệu Tử Nguyên vận khí vào cảnh

giới vô tướng, không biết gì nữa. Chính là lúc tối hậu quan đầu mà bị quấy
nhiễu là nguy hiểm đến tính mạng.

Tiếng bước chân mỗi lúc một gần. Bạch bào nhân nghĩ thầm:
- “Lúc này chân khí của ta vẫn chưa tán hết, chẳng thể phân thủ đối địch.

Nếu là kẻ thù thì hậu quả không thể lường được.”

Đột nhiên người kia ngửa mặt lên trời cười rộ. Tiếng cười nghe lạnh gáy.
Tiếp theo là tiếng nói trầm trầm dằn từng tiếng:
- Thần xui quỷ khiến cho ta lại gặp ngươi trong tình trạng này. Tạ Kim

Ấn! Không ngờ ngươi có ngày hôm nay...

Bạch bào nhân không ngoảnh đầu ra cất tiếng đáp:
- Tô Kế Phi! Ngươi đã đến đấy ư?
Người kia đáp:
- Trí nhớ của ngươi còn khá lắm, vừa nghe thanh âm đã nhận ra ta.
Bạch bào nhân Tạ Kim Ấn lạnh lùng nói:
- Chúng ta từng là lão bằng hữu hơn hai chục năm sao lại không nhận ra?

Phải chăng ngươi đến đây để lấy tánh mạng của bản nhân?

Tô Kế Phi đáp:
- Ngươi đã biết còn hỏi làm chi? Năm trước ngươi đã được người thuê

mướn đang đêm sấn vào Thái Chiêu bảo đánh chết tiền Bảo chúa Triệu Phi
Tinh, ngươi còn nhớ không? Nhà họ Triệu cha chết, con gái lìa tan. Tô mỗ
muốn tìm ngươi để bào thù mà không đủ sức. Con gái Triệu bảo chúa là
Triệu Chi Lan...

Hắn chưa dứt lời, Bạch bào nhân đã lên tiếng:
- Vụ này lâu quá rồi! Năm ấy ngươi còn làm Tổng quản ở Thái Chiêu

bảo.

Nghe nói Triệu Phi Tinh nhân từ mà trọng kẻ sĩ trách nào sau khi y chết

rồi ngươi vẫn giữ lòng trung có một không hai.

Lão nói rồi buông tiếng thở dài. Tô Kế Phi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.