ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 812

Lập tức lão lạng người đến bên cửa ẩn vào trong bóng tối.
Một thanh âm ấm ớ nghe không rõ mấy lọt vào tai:
-... Bóng trăng đã xế, lát nữa họ sẽ đến...
Thanh âm khác trầm trầm cất lên:
- Chủ nhân đã đoán chắc đêm nay người đó sẽ đến Quỷ trấn, dặn chúng

ta ở đây coi chừng đừng để người nào lơ là chểnh mảng. Lão Hiếu! Lão có
phát hiện ra điều gì không?

Lão Hiếu đáp:
- Vừa rồi dường như trên đường có bóng người lờ mờ...
Thanh âm trầm trầm hỏi:
- Sao lão không báo trước?
Lão Hiếu ấp úng đáp:
- Bóng đen đó thấp thoáng một cái rồi vụt đi... ta tưởng mình mắt mờ.

Lão nhị đã biết đó. Suốt đêm giương to cặp mắt chú ý nhìn ra đường chỉ là
trò chơi.

Nhìn cánh cung lại tưởng là dạ quỷ núp trên cành. Chuyện này đồn ra

ngoài há chẳng bị anh em cười cho?

Thanh âm trầm trầm ngắt lời:
- Con mẹ nó! Có phải lão sợ cái cổ mang cái đầu lâu này nặng quá? Lão

không phát ám hiệu để liên lạc rồi có lúc chủ nhân hỏi tội là vừa đó.

Lão Hiếu đáp:
- Ngươi cứ yên trí đi. Ta tự biết lưu ý. Ngươi đến gặp người đó tình hình

ra sao?

Thanh âm trầm trầm đáp:
- Nhắc tới vụ này lại khiến cho người ta phải rầu ruột. Mấy bữa nay ta

chạy thật mỏi mệt, đi mấy chục dặm đường, lại phải qua sông trèo núi,
ngựa không dừng vó. Kết quả là gặp phải thằng cha đó chẳng thèm lý gì
đến mình, cơ hồ tức chết đi được...

Hắn dừng lại một chút rồi tiếp:
- Tức nhất là nhìn cái mặt của hắn không dám đắc tội, nói năng phải cực

kỳ cung kính.

Lão Hiếu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.