ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 102

Tay cô vô thức xoay chiếc di động. Góc viền di động gõ từng cái một

vào gạch men chỗ bệ cửa sổ, phát ra âm thanh rất cứng, rất giòn giã.

Một lúc lâu sau, cô dụi thuốc lên bệ cửa, rồi đi ra khỏi góc tối này.

...

Cuối tuần, Chung Đình lái xe dẫn Chung Thấm cùng về đảo Giang

Tâm.

Cả nhà vui vẻ hòa hợp ăn cơm trưa, trên bàn cơm nói chuyện này

chuyện kia, toàn nói chuyện vui. Ăn cơm xong, bố mẹ Chung mở lời hỏi cô
chuyện tai nạn xe. Hôm đó ở trong điện thoại cô đã nói một lần, lúc này rất
kiên nhẫn nói lại lần nữa.

Chung Thấm dựa vào sofa xem tivi ăn trái cây, lặng lẽ nghe, không

tiếp lời.

Bố mẹ Chung là người trí thức tính tình ôn hòa hiền hậu, cả đời làm

việc cho chính phủ, tính cách cẩn thận, muốn đến bệnh viện đích thân thăm
đứa trẻ đó. Chung Đình không muốn để họ tàu xe vất vả, họ cũng không
khăng khăng, kêu cô chăm đến bệnh viện thăm người ta.

Trên chuyến phà về, hai chị em dựa bên lan can, lẳng lặng hóng gió

trên dòng sông ẩm ướt. Dọc đường đến đây họ không nói gì nhiều, qua một
bữa cơm xoa dịu, lúc này mới bắt đầu nói chuyện phiếm.

"Còn giận chị ư?"

"Em có giận gì đâu..."

Chung Đình mỉm cười, quay sang nhìn em gái mình, nói đùa, "Giận

chị thì không sao, tuyệt đối đừng giận đến bé cưng."

"Chị cũng biết à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.