ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 159

cùng em. Nếu em muốn đi đâu, thì bình thường có thể tự đi dạo xung
quanh."

"Không sao, chị làm việc của chị đi, không cần theo em đâu."

"Một tháng này em cứ ở đây, nhưng đến hạn thì phải về trường học,

đồng ý không?"

Ánh sáng trong mắt Phương Chân Vân tối lại, bình tĩnh nhìn cô.

Chung Đình trực tiếp phớt lờ sự thay đổi cảm xúc của cô ấy, "Còn

nữa, bác sĩ kêu em sau này phải chú ý ăn uống, đừng ăn lung tung ở bên
ngoài."

Phương Chân Vân "ừ" một tiếng, không nói gì thêm. Ăn cháo xong,

cô ấy lặng lẽ đứng dậy, ôm mèo về phòng.

Chung Đình ngồi bên bàn ăn, không quay lại nhìn cô ấy.

Dọn dẹp bàn ăn xong, cô ngồi trên sofa xem tivi. Nhìn chằm chằm

màn hình gần nửa tiếng, mới phát hiện là một đài quảng cáo lảm nhảm. Cô
cầm di động, thuốc lá rồi đi đến phòng sách.

Bên cửa sổ của phòng sách có một cái ghế dựa rất thoải mái, trước đây

bố Chung thích nằm trên đó nghỉ ngơi nhất. Lúc nhỏ, Chung Đình, Chung
Thấm sẽ nhân lúc ông nhắm mắt nghỉ ngơi mà trèo lên người ông, ba bố
con đùa giỡn cười hi hi ha ha.

Chung Đình nằm trên ghế, hút thuốc phơi nắng. Ánh mặt trời cuối thu

vào ba, bốn giờ chiều, lành lạnh như ánh trăng. Cô hút thuốc rất chậm,
trong làn khói thuốc mờ nhạt, nghĩ đến từng giọt kí ức hồi nhỏ có phần rời
rạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.