ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 258

"Em không có nói đùa. Em không tìm được nó, tìm cả một ngày rồi.

Tối qua gọi cho chị rất nhiều lần, nhưng chị không nhận cú nào cả..."

Chân Vân ngẩng đầu nhìn cô, "Tìm hết khắp nơi rồi..."

Họ nhìn nhau.

Chung Đình đổi suy nghĩ khác, "Em có nhớ lần chúng ta đi Singapore

chơi không, gửi nó ở nhà Thu Thu, nó nhịn ăn ba ngày. Bây giờ Meo Meo
sáu tuổi, dạ dày đã không còn tốt như trước. Việc này em cũng biết..."

"Chị không tin em ư?" Đôi mắt quật cường của cô gái ngấn nước, cô

ấy ngắt lời cô, "Chị cảm thấy em đang lừa chị? Chung Đình, chị quan tâm
Meo Meo như thế, vậy tại sao ở Thượng Hải chị nói đi là đi, tại sao không
mang nó theo? Mấy ngày nay là em nuôi nó bên mình, bắt đầu từ tối qua là
em tìm nó mãi. Còn chị thì sao, chị đang làm gì? Em gọi cho chị nhiều như
vậy, chị không nghe thấy cũng không nhìn thấy sao? Chị không hề trả
lời..."

Tiêu điểm tầm mắt nhẹ nhàng thay đổi, ánh mắt cô ấy như một cây

kim, đâm vào vết hôn bên cổ Chung Đình.

Cô gái kích động, Chung Đình ở đây tranh luận với cô ấy.

Một cảm giác vô lực không thể nói được vọt lên trong lòng, cô trầm

mặc nhìn Chân Vân.

Meo Meo là mèo của Dương Tinh.

Năm vừa lên đại học, Chung Đình và cô ấy đạp xe đêm ở bên ngoài

trường. Dưới những ngọn đèn đường, Dương Tinh đang đạp xe thì chợt
dừng lại, đỡ xe nghiêng tai lắng nghe, "Cậu nghe thử xem."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.