ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 276

không vui, muốn tìm phòng dọn ra ngoài ở.

Khoảng thời gian đó, do di chứng của vụ tai nạn xe, Chung Đình mất

ngủ một thời gian dài, giảm thiểu rất nhiều việc qua lại xã giao. Mỗi lần
đến thăm Meo Meo, Chân Vân đều quan tâm tình hình của cô, sau đó còn
tra cứu tài liệu cho cô, ghi chép, giúp cô tìm cách trị mất ngủ. Khi bị bệnh,
con người ta bao giờ cũng yếu đuối hơn một chút, những việc nhỏ nhặt
Chân Vân làm đều khiến Chung Đình cảm động.

Ngày hôm đó, cô gái thăm mèo xong định đi, Chung Đình dựa bên

cửa gọi cô ấy lại, "Chân Vân."

"Vâng?"

"Nếu tạm thời không tìm được chỗ, thì dọn đến chỗ tôi đi."

Nhà Chung Đình ở là nhà công ty sắp xếp, hai phòng ngủ một phòng

khách, gian phòng nhỏ vẫn được cô bày biện thành phòng trà. Sau khi Chân
Vân dọn tới, ban đầu họ rất ít nói chuyện trước kia, ai làm việc người nấy,
đi làm, học hành. Về sau dần dần tâm sự, Phương Chân Vân sẽ trò chuyện
với cô vào những đêm cô mất ngủ, hai người lẳng lặng nằm trên giường, trò
chuyện hết mọi thứ, không kiềm chế được cảm xúc thì cùng nhau rơi lệ.

Dương Tinh qua đời chỉ là ngòi nổ, sau những ngày mất ngủ, Chung

Đình rơi vào một vòng luẩn quẩn không thể khống chế, đủ mọi loại cảm
xúc tiêu cực đan xen. Phương Chân Vân ở bên cạnh cô, trao cho cô sự ấm
áp chân thật của cô ấy. Một năm sau, nhờ sự can thiệp của bác sĩ tâm lý,
chứng mất ngủ của Chung Đình dần trở nên tốt hơn.

Vấn đề cũng từ từ xuất hiện vào lúc ấy.

Sau khi cô khỏe hơn, việc giao tiếp xã hội hoạt động lần nữa, cô gái

sống chung sớm chiều này cho thấy một mặt khác. Đố kỵ và dối trá, cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.