ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 292

hợp với anh. Gần đây anh đang trả hết nợ bên phía đồ dùng dành cho người
lớn, trễ quá chưa về thì Chung Đình ngủ luôn ở phòng khách, để khỏi phải
bị anh đánh thức. Về thói quen sinh hoạt anh cũng coi như tôn trọng cô.

Chừng nửa tháng, bác sĩ tâm lý vẫn giữ liên lạc chặt chẽ với Chung

Đình. Phương Chân Vân đã đi ba lần, khi khám và điều trị thái độ vô cùng
phối hợp, bác sĩ hi vọng Chung Đình khích lệ cô ấy nhiều hơn nữa.

Chiều hôm đó Chung Đình về nhà lấy quần áo. Sau đêm hôm ấy, cô và

Phương Chân Vân không gặp nhau.

Ngồi ở phòng khách, có hai phút không ai nói gì, mãi cho đến khi

Phương Chân Vân hỏi cô ăn táo không.

"Ăn táo không, táo em mới mua hôm qua."

Chung Đình lắc đầu, bản thân lại thật sự giống như một người khách.

"Những thứ này là dùng tiền của chị, em ghi lại hết, sau này sẽ trả cho

chị, còn có học phí trước đây nữa."

Sau khi Phương Chân Vân dọn ra khỏi nhà bà ngoại, Dương Tinh phụ

trách cuộc sống của cô ấy. Không biết bắt đầu từ lần nào, Chung Đình phụ
trách học phí của cô ấy.

Chung Đình nhìn cô ấy chằm chằm rất lâu, kéo chiếc gạt tàn trong

suốt trên bàn trà đến trước mặt mình.

Phương Chân Vân nhìn cô cúi đầu châm thuốc, sau khi sợi thuốc bắt

lửa thì từ từ khô héo, hóa thành làn khói.

"Trước tiên đừng nghĩ đến chuyện tiền bạc, em sống đàng hoàng tốt

hơn mọi thứ." Chung Đình nói.

"Em đang cố gắng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.