ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 32

Trong phòng khách, người phụ nữ đưa một cốc nước nóng cho Chung

Đình.

Chung Đình nói cảm ơn, nhận lấy cốc. Người phụ nữ nhìn cô, môi trên

khẽ nhếch, bản thân cũng không biết cái này có tính là một nụ cười hay
không. Bà kêu Chung Đình cứ tự nhiên, rồi vội vàng vào phòng, mấy giây
sau trở ra, bộ dạng rất bận rộn.

Không để tâm, cô ngồi bên bàn, dùng khăn giấy khẽ lau nước mưa

trên tóc, quan sát ngôi nhà này bằng ánh mắt dịu dàng. Nhà của Dương
Tinh.

Hai năm trôi qua, nó gần như y hệt trước đây, lớn như bố cục, bài trí,

nhỏ như món đồ trang trí bằng gỗ cạnh ti vi, cái gì cũng không thay đổi,
phía sau sự không thay đổi này rõ ràng là chủ nhà đang dụng tâm duy trì.

Một lát sau, mẹ Dương vào bếp, đổi thành bố Dương xuất hiện. Tiếng

nước chảy vang lên trong bếp.

"Đình Đình, gần đây cháu có khỏe không?" Bố Dương ngồi xuống

trước mặt cô, cuối cùng bày ra dáng vẻ tiếp khách.

Chung Đình khẽ cười một tiếng, "Cháu rất khỏe ạ."

Dừng một chút, cô nói, "Cháu vẫn muốn đến thăm hai bác, lễ quốc

khánh cháu mới về, hôm nay chưa báo đã tới, cũng không biết hai bác có
tiện không."

Từ nhỏ đến lớn, gương mặt Chung Đình không có thay đổi gì lớn.

Trong ngũ quan, mũi cô là đẹp nhất, cái mũi thẳng hiếm có ở phụ nữ, phối
với đôi mắt và đôi môi không lẫn vào đâu được, hồi nhỏ thì thấy không nổi
bật, sau khi trưởng thành, trải qua sự thăng cấp của trang điểm và quần áo,
bỗng tăng thêm một loại khí chất xinh đẹp lạnh lùng và tao nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.