ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 335

"Có ý gì?"

"Hôm qua, có một cô gái đến tìm bố mẹ, cô ta nói là bạn của chị."

Giọng Chung Thấm có ẩn ý khác, cô ấy nhìn cô, như thể muốn thấy chỗ
sâu nhất nơi đáy mắt cô, "Biết người em nói là ai không? Cô ta là bạn gì
của chị?"

Chung Thấm không tận mắt nhìn thấy cô gái đó. Từ lời diễn tả hết sức

uyển chuyển của bố mẹ, trong đầu cô ấy đã phác thảo hình ảnh đại khái của
cô gái. Rất trẻ, rất ngoan, giống như một con cừu con.

Ban đầu họ nửa tin nửa ngờ những gì cô ấy nói, thế nhưng cô ấy nói

càng nhiều thì họ càng tin. Ngay cả một số chi tiết trong vụ tai nạn của
Dương Tinh, cô ấy cũng biết rõ. Suy nghĩ cả đêm, hai người già bình tĩnh
lại, gọi Chung Thấm về, bảo cô ấy chuyển lời.

Phải và không phải, họ không quan tâm. Họ chỉ hi vọng Chung Thấm

nói cho Chung Đình biết thái độ của họ, để Chung Đình không cần lo lắng
về sau. Lần này giống hệt như năm hai mươi mấy trong quá khứ, họ tôn
trọng quyết định của cô. Nhưng mà, họ có thể chấp nhận, nhưng Chung
Thấm thì không chấp nhận được.

Nhìn Chung Đình không nói một lời, hoàn toàn rơi vào nỗi kinh

hoàng, cảm xúc trong lòng Chung Thấm dâng trào cuồn cuộn, cô ấy không
kiềm chế nổi nữa.

"Chị thật sự đang yêu cô ta ư? Chung Đình, từ nhỏ đến lớn, chị làm

nhiều chuyện khác biệt như vậy, rốt cuộc là thật sự nổi loạn, hay là vì chị
chỉ không muốn giống em?"

Bao nhiêu năm như thế, Chung Thấm rốt cuộc đã hỏi sự nghi hoặc

chôn sâu nơi đáy lòng -- Chị đi ngược chiều, là để khác tất cả mọi người,
hay là chỉ để khác em?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.