ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 35

Một tấm là Dương Tinh hồi nhỏ, công viên vào mùa hạ, người chụp

nhỏ xíu, gương mặt mơ hồ, kiểu tóc đầu nấm, tay vịn bụi cây thấp bên
cạnh. Một tấm là sau khi lớn, bờ biển vào mùa thu, chiếc áo khoác màu
sậm, mái tóc ngắn bay lên trong gió, che khuất nửa khuôn mặt tươi cười.

Nhớ đến hình ảnh họ cùng nằm bò trên mặt bàn này làm bài tập thời

trung học, Chung Đình chợt cảm thấy, hai tấm ảnh này vừa giống cô ấy,
vừa không giống cô ấy.

Chung Đình không ở lại nhà họ Dương lâu. Khi ra ngoài, mưa phùn

vẫn dày đặc như lông trâu.

Xe cô xuyên qua phố xá sầm uất, không bật nhạc. Thờ ơ lái một mạch,

xe dừng lại chỗ đèn đỏ, di động trên ghế phụ chợt đổ chuông.

Cầm lên nhìn hai giây, cô đặt bên tai.

Đầu bên kia rõ ràng không ngờ cô sẽ nhận máy nhanh như vậy, sau khi

nối máy thì lại ngẩn ra. Sau tiếng hít thở hai giây, một giọng nữ giòn tan
vang lên.

"Chung Đình." Cô ấy gọi tên cô.

Cần gạt nước màu đen gạt hết nước mưa trên kính, thoáng chốc lại có

hạt mưa dày rơi xuống, che khuất tầm nhìn của người trong xe.

Chung Đình nhìn phía trước, giọng nói có phần hờ hững khẽ tràn ra

khỏi bờ môi: "Tìm tôi có việc ư?"

"Sao mãi không nhận điện thoại của em?"

Chung Đình không lên tiếng, đầu bên kia cũng im lặng, cứ giằng co

như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.