ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 388

Ánh đèn vỡ tan đọng lại trong không khí, không hề có âm thanh. Ôm

cô, vùi đầu vào hõm vai cô, anh đem cả người cô dính vào người mình. Hai
người ôm chặt nhau.

Một lát sau, anh buông tay ra, cúi đầu tìm được đôi môi cô, nâng cầm

cô lên rồi dịu dàng hôn xuống.

Anh hôn sâu mà chậm rãi, mũi anh đè mũi cô, không cho cô khe hở để

hít thở. Cô lùi về sau một cách vô lực, cho đến khi bờ lưng đụng vào tủ âm
tường. Những bắp thịt dần căng chặt, sức trên tay anh cũng trở nên mạnh
theo, cánh tay bị thương chen giữa họ, cô cố ý tránh ra một chút, anh dính
sát vẻ không để ý.

Đôi môi người đàn ông nhanh chóng rời khỏi bờ môi cô, đi đến cổ cô,

xương quai xanh, bầu ngực, vừa hôn vừa liếm. Áo khoác, áo sơ mi của cô
bị bàn tay còn lại của anh cởi vô cùng xốc xếch. Bàn tay thô ráp tìm kiếm
nút áo ở bờ lưng mịn màng không có kết quả, vòng ra đằng trước, rốt cuộc
phát hiện bộ phận then chốt.

Anh thở mạnh bên tai cô: "Đúng là biết giấu mà..."

Anh nhìn mặt cô, mới phát hiện cô luôn nhìn mình.

Cô liếc nhìn anh, như đang xem vở kịch một vai của một mình anh.

Hà Chí Bân lại nở nụ cười.

Ôm chặt cô, bàn tay anh luồn vào từ eo cô, trực tiếp kéo sự che phủ

giấu nơi sâu nhất của cô dưới làn váy.

Hai tay vuốt ve xuống theo thắt lưng người phụ nữ, anh cũng ngồi

xổm xuống theo. Chung Đình nhìn xuống. Bàn tay dần ôm lấy đầu anh.
Trong một hồi nóng bỏng cuồng nhiệt không thể tự động kiềm chế, cô vươn
tay đập tắt công tắc trên tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.