ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 52

Tính tình anh không tốt, ai trong nhà cũng hơi sợ anh. Vừa thấy anh

nổi giận, chú thím anh ở bên cạnh cũng không dám mở miệng, sợ đổ thêm
dầu vào lửa. Bầu không khí cứ như vậy đóng băng, người phá vỡ sự bế tắc
là hộ lý đẩy xe thức ăn vào đưa cơm, tùy tiện hỏi họ buổi tối đặt mấy phần
cơm.

Thím anh nhìn Hà Chí Bân, nhân cơ hội đổi đề tài, "Chí Bân, cháu yên

tâm đi, lát nữa bà đi chung với thím, tối nay chú cháu ở đây canh đêm. Mọi
người ăn cơm xong là đi ngay, cháu ở đây ăn cơm tối chung với bọn thím
nhé."

"Mọi người ăn đi, tôi còn có việc..."

Thoáng trầm mặc, anh lại nhìn lướt qua bà cụ, "Cháu đưa bà về, hay

bà về chung với họ?"

Chú anh ở bên cạnh vội lên tiếng, "Thôi, cháu về trước đi, cháu làm

việc của cháu, lát nữa để Ái Cầm đón xe đưa bà về..."

Bà cụ cũng nói theo con trai, "Lát nữa bà đi, con đi đi, dọc đường lái

xe chậm một chút."

Người phụ nữ trả tiền cơm cho hộ lý, cầm hộp cơm. Mùi thơm của

thức ăn lan ra trong phòng bệnh không thông thoáng, mùi hơi khó chịu.

Cuối cùng Hà Chí Bân liếc nhìn Hà Gia Tuấn trên giường bệnh, "Chơi

điện thoại ít một chút."

Hà Gia Tuấn nghe lời đáp một tiếng.

Anh nói đi là đi, từ đầu đến cuối xuất hiện năm phút.

Sau khi anh đi, bầu không khí trong phòng bệnh dịu lại, Chung Đình

cũng tạm biệt rồi rời khỏi. Khi ra ngoài, người đàn ông vẫn đang chờ thang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.