ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 174

“Em đừng vội, anh không phải ép buộc em.” Mạnh Trường Thụy bắt

được tay của Diệp Chi, “Anh cũng chờ ba năm rồi, chờ thêm một thời gian
cũng không sao, em cũng biết anh là hạng người gì, anh tuyệt đối sẽ không
đối với Hoàn Tử không tốt. Hơn nữa. . . . . .”

Mạnh Trường Thụy dừng lại, cân nhắc từ ngữ một chút, vừa liếm liếm

môi khô, vừa nói ra miệng, “Ưmh. . . . . . Biển người mịt mờ, ba Hoàn Tử
khẳng định không tìm được, lui vạn bước, coi như tìm được thì em phải
làm thế nào đây? Em biết anh ta là hạng người gì? Biết anh ta sẽ thừa nhận
Hoàn Tử hay không?”

Diệp Chi bị mấy vấn đề anh hỏi một câu nói cũng không nói ra được,

trong đại não rối một nùi, sắc mặt cũng trắng bệch.

Đêm hôm đó là tổ trưởng dẫn cô đi ăn mừng thăng chức mới đặc biệt

dẫn bọn cô đi nhà hàng, cô vốn không muốn như vậy, nhưng tổ trưởng
không thuận theo, cô chỉ có thể ngây ngốc đi, kết quả là bị người mà cô
đánh bại cùng một tổ chuốc thuốc, xém bị hai tên lưu manh cưỡng gian.

Người nam nhân kia tới cứu cô kịp thời, cô thật ra thì vẫn có một chút

ý thức, khi đó thật sự là bất cứ giá nào, cái gì cũng không suy nghĩ được,
trên người rất khó chịu, hơn nữa người nọ gặp chuyện bất bình ra tay giúp
đỡ thì lòng dạ nhất định không xấu, cùng anh làm một lần thuốc trên người
hình như cũng không còn khó chịu nữa.

Vì vậy tất cả đều thuận nước đẩy thuyền xảy ra, chỉ là khi hết thuốc

trên người, đầu cô cũng bắt đầu tỉnh táo, lúc này mới phát giác sợ đến mức
dị thường.

Lung tung mặc quần áo vào, đẩy người đàn ông còn ngủ mơ mơ màng

màng ra rồi chạy ra ngoài, kết quả diện mạo người ta cũng không thấy rõ.

Đã nhiều năm như vậy, Hoàn Tử cũng năm tuổi rồi, cô căn bản không

nghĩ tới muốn tìm cha ruột Hoàn Tử. Cho nên vẫn không có tìm người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.