ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 241

Áo sơmi dài tay, cổ áo lại rộng lần này ngã liền lộ ra cả bờ vai mượt

mà. Mà tay Kỷ Lâm thật vừa đúng lúc nắm bả vai Diệp Chi.

“Anh ra…anh ra, em mặc quần xong anh liền ra.” Giọng Kỷ Lâm

không giấu được nụ cười, giống như một con mèo trộm thịt, “Mặc dù anh
thật muốn ôm em nhiều hơn một chút, nhưng đoán chừng nhân viên phục
vụ phía ngoài sẽ không đồng ý.”

Nói xong, bàn tay ở trên vai cô xoa xoa mấy cái.

“Buông ra.” ‘Bộp’ một tiếng, Diệp Chi đánh rơi tay Kỷ Lâm ra, lui về

phía sau một bước sửa sang lại quần áo, bất chấp mọi thứ vội vàng cúi
người xuống mặc quần lên.

Xác định trên người mình đã ăn mặc chỉnh tề rồi, cô mới kéo cửa

phòng thử quần áo đi trước một bước ra ngoài.

“Hai người thật là lề mề.” Nhân viên phục vụ oán trách một câu,

“Aizzz… làm sao lại tắt đèn như vậy ?” Cô ta đứng bên ngoài giơ tay mở
đèn lên, nhìn Kỷ Lâm sững sờ đứng tại chỗ không có phản ứng, “Quý
khách, anh có thể ra ngoài được không ? Những người bên ngoài chờ đã lâu
rồi.”

“A…Được.” Kỷ Lâm bây giờ mới định thần lại, bước chân ra khỏi

phòng thử quần áo, nhưng trên mặt vẫn còn hơi ngơ ngác.

Mới vừa nãy sờ vai của Diệp Chi, đầu ngón tay của anh giống như

chạm thấy một vùng không được mịn màng, giống như là một vết sẹo. . . . .
. Nhưng chỉ mới chạm được một chút. Sau đó anh vụng trộm sờ sờ lại
nhiều lần, nhưng không tìm được chỗ đó.

Chẳng lẽ là cảm giác của mình sai lầm? Hay là mình sờ trúng phụ kiện

của áo?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.