ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 332

mắt Diệp Chi thỉnh thoảng cũng sẽ lướt qua trên người Kỷ Lâm.

Kỷ Lâm dáng dấp khỏe mạnh, vóc người cũng cao ráo, bắp thịt căng

đầy, động tác mạnh mẽ phóng khoáng, dạy dỗ đứa bé cũng hết sức nhẫn
nại, càng nhìn Diệp Chi càng thích, đến cuối cùng hận không thể xông lên
hôn anh một cái.

Kỷ Lâm nếu biết Diệp Chi đang suy nghĩ cái gì, sợ rằng sẽ lập tức để

Hoàn Tử xuống chạy lại hôn cô rối rít.

Hôm nay Hoàn Tử học xong tất cả nội dung đã sắp đến sáu giờ, Kỷ

Lâm không cho Diệp Chi tự đi về nhà mà bế Hoàn Tử lên, một nhà đi đến
một nhà hàng cho đứa nhỏ ăn cháo và rau xanh.

Buổi chiều Hoàn Tử ăn quá nhiều đồ dầu mỡ, lúc này cũng ăn không

vô nhưng cháo lại có thể, chỉ một lát đã húp hết gần nửa chén.

“Đi thôi, huấn luyện viên cõng cháu.” Kỷ Lâm từ trên ghế đứng lên,

thấy mắt Hoàn Tử không muốn mở ra nữa, cưng chiều cười một tiếng rồi
đặt đứa nhỏ lên trên lưng mình.

“Anh đừng cưng chiều quá. Nhanh thả xuống.” Diệp Chi giận hờn

trách cứ nhìn Kỷ Lâm, ngay sau đó vỗ vỗ lưng con trai “Hoàn Tử, không
thể để chú Kỷ cõng trên lưng được, phải tự mình đi.”

Hoàn Tử rất nghe lời mẹ, nghe vậy giùng giằng từ trên lưng Kỷ Lâm

xuống, lại bị Kỷ Lâm đè xuống “Để anh cõng đi, hôm nay Hoàn Tử đã mệt
muốn chết rồi.”

Thấy Diệp Chi cau mày bộ dáng không đồng ý, Kỷ Lâm vội vàng

thêm một câu “Anh bảo đảm chỉ một lần thôi. Con trai buồn ngủ mắt mở
không ra rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.