ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 345

Hai người không làm gì nữa, cứ ôm nhau như vậy giống như hai con

thú nhỏ tâm ý tương thông.

Một hồi lâu, Kỷ Lâm mở miệng nói: “Chi Chi, em. . . . . . có thể nói

cho anh một chút về ba của Hoàn Tử hay không, anh ta là người như thế
nào?” Chuyện này đã đè ở trong lòng anh thật lâu, càng muốn không quan
tâm thì lại càng để ý.

Người đàn ông kia thế nhưng có thể để cho Diệp Chi còn nhỏ tuổi đã

cam tâm sinh con cho anh, như vậy Diệp Chi có phải rất yêu anh ta hay
không? Ghen tỵ giống như là một ngọn lửa nho nhỏ, lúc bắt đầu còn yếu ớt
đã từ từ ở trong thiêu đốt tim của anh, cắn nuốt lý trí của anh, cho đến bây
giờ đã lớn thành ngọn lửa hừng hực.

Nghe được lời của Kỷ Lâm, Diệp Chi trầm mặc thật lâu, lúc Kỷ Lâm

cho là cô sẽ không trả lời thì Diệp Chi chợt mở miệng.

“Em cũng không biết.” Cô ngẩng đầu nhìn anh, trong con ngươi tràn

ngập sự bi ai “Thật sự không biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.