ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 367

“Kỷ, Kỷ Lâm. . . . . . Đừng như vậy. . . . . .” Diệp Chi nhận thấy ý đồ

của anh, ánh mắt của cô cầu khẩn nhìn anh mơ hồ thấy anh giống như mèo
nhỏ đòi ăn cá.

“Ngoan.” Kỷ Lâm trấn an hôn môi của cô một cái, rồi vén áo của cô

lên cúi đầu ngậm đầu vú xinh xắn của cô.

Eo Diệp Chi mềm nhũn, cảm giác xa lạ mà quen thuộc đánh tới,

không còn hơi sức nhấc người lên, chỉ có thể nằm im ở nơi đó mặc anh
muốn làm gì thì làm. . . . . .

Ở nhà họ Diệp, ba Diệp và mẹ Diệp mới vừa ngủ thì Diệp Khung bỗng

trở về nhà.

“Cho hai người.” Diệp Khung từ trong túi móc ra một thẻ ngân hàng,

thô lỗ nhét vào trong tay mẹ Diệp, mặt âm trầm nhìn không ra vẻ gì khác
“Côn. . . . . . Những năm này để cho hai lo lắng, thẻ này để cho hai người
sử dụng về sau này.”

Khuôn mặt mẹ Diệp trắng xanh, nước mắt dần dần dâng lên. Con trai

bây giờ so với lần trước rời nhà đi gầy hơn nhiều, trên mặt cũng thêm vài
vết thương. Bà cũng không biết vì sao con trai lại nói những lời này nhưng
gặp lại con trong lòng bà trừ vui mừng còn có chút lo lắng.

“Khung, mẹ, tiền này mẹ không cần, mẹ chỉ muốn con sống tốt, những

cái khác mẹ cái gì cũng không muốn.” Mẹ Diệp lau nước mắt, giọng nói
nghẹn ngào.

Diệp Khung quay mặt sang không nhìn bà, giọng nói vẫn lạnh lùng

như cũ “Con nói cầm thì cầm đi. Được rồi, mẹ đừng khóc, nhìn thật phiền,
con đi đây.”

“Con muốn đi đâu? Con không thể không làm những chuyện kia sao?

Con...con làm mẹ không thể yên tâm.” Mẹ Diệp níu cổ tay Diệp Khung lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.