ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 370

“Anh sẽ làm em thoải mái.” Kỷ Lâm ngẩng đầu lên, buông ra đầu vú

của cô đã bị anh làm ửng đỏ, ồm ồm nói.

“Đừng, đừng làm có được hay không?” Gương mặt của Diệp Chi thẹn

thùng nóng ran, ngẩng đầu cọ cọ vào trán Kỷ Lâm lấy lòng “Em...Em
không phải muốn cắt đứt hứng thú của anh, chỉ là. . . . . . Chỉ là. . . . . .”

Bàn tay của Kỷ Lâm ở trên thân thể cô sờ soạng, cũng không biết đối

với lời nói của cô nghe lọt được bao nhiêu, nghe thấy cô im lặng, tay
chuyển qua nơi quần lót của cô hơi dùng sức.

“A. . . . . .” Diệp Chi chưa chuẩn bị thì bị anh làm như vậy bất ngờ kêu

lên, cảm thấy mắc cỡ cũng không dám nhìn anh mà nhắm mắt lại, lông mi
thật dài run rẩy không ngừng, bộ dáng như cam chịu.

“Em cũng muốn, tại sao không làm?” Ánh mắt của Kỷ Lâm như lửa

nóng nhìn chằm chằm đầu ngón tay bị dính ướt, cúi đầu hôn bụng của cô
lẩm bẩm hỏi.

“Em. . . . . . Không biết. . . . . . Lần sau đi, có được không?” Diệp Chi

khẽ đẩy thân thể Kỷ Lâm lên rồi nhìn thẳng vào mắt anh, bộ ngực trắng
như tuyết mềm mại run rẩy, cả người đỏ hồng cả lên, Kỷ Lâm nhìn mà cả
người như muốn phát hỏa.

Diệp Chi hai mươi tám tuổi nhưng chuyện đó chỉ dừng ở cái đêm hai

mươi hai tuổi mà thôi. Cái đêm hoang đường đó, cô và một người đàn ông
xa lạ dây dưa cả đêm nên không cẩn thận có Hoàn Tử, từ đó đã xảy ra rất
nhiều thay đổi.

Cho nên đối với chuyện như vậy, cô có bản năng cự tuyệt.

“Anh sắp bị nghẹn chết rồi.” Kỷ Lâm cười bất đắc dĩ, cúi đầu hôn

chóp mũi Diệp Chi, cầm tay cô nhét vào quần lót của mình “Vậy hôm nay
anh tha cho em, nhưng. . . . . . Muốn em bồi thường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.