ĐOẠT LỬA - Trang 71

Phần thứ hai

Chương I - Những đám tro

Rất lâu, họ bị đắm vào trong màn đêm tối tăm không ánh sao đã làm cho

cuộc chạy trốn phải chậm lại. Thế rồi, một ánh sáng nhờ nhờ hé ở phía
đông. Lan dần một cách êm dịu trong những đám mây xốp, nó tỏa xuống
như một tấm thảm ngọc trai. Naoh nhận ra có một hồ nước chắn hẳn con
đường xuống phía nam: mắt anh không nhìn thấu bờ bên kia. Mặt hồ rung
rung nhè nhẹ. Người lữ hành tự hỏi là nên men vòng về phía đông lờ mờ có
một dãy đồi, hay là về phía tây, xanh nhợt và bằng phẳng, lác đác nhô lên
những rặng cây.

Ánh sáng vẫn yếu ớt, một làn gió nồm chuyển nhẹ nhàng từ trong đất tới

mặt sóng; trên cao tít, một luồng gió mạnh nổi lên, xua đuổi và chọc thủng
những đám mây dày. Mặt trăng hạ huyền cuối cùng đã nổi rõ giữa những
dải hơi nước. Chẳng mấy chốc, một đại dương màu xanh lam đón nhận
chiếc liềm bạc. Trước cặp mắt tinh của Naoh, cảnh vật nổi rõ tới suốt tận
cùng giới hạn chân trời; về phía mặt trời mọc, người chỉ huy ấy nhận ra
những sườn đồi dốc và những dáng hàng cây, in bóng đen trước ánh trăng,
chỉ rõ con đường sẽ phải theo; còn phía nam và phía tây, hồ nước trải ra
không bờ bến.

Một sự yên lặng bao trùm và như lan ra từ mặt hồ cho đến chiếc lưỡi liềm

ánh bạc; gió nồm yếu dần đến mức chỉ từng lúc một mới thoang thoảng rút
ra được một hơi thở yếu ớt từ cây cối.

Mệt mỏi vì phải bất động, nôn nóng được nhìn ra xa chính xác hơn, Naoh

ra khỏi bóng cây sến và đi thám thính dọc bờ hồ. Tùy theo hình thái đất đai
và cây cối, cảnh trí chỗ mở rộng ra, chỗ thu hẹp vào, bờ phía đông hồ nước
nổi lên rõ ràng hơn cả; nhiều loại dấu vết chỉ rõ đường đi lối lại của những
đàn thú ăn cỏ và những con thú dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.