ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 162

"Vâng, đã chuẩn bị đầy đủ theo những gì Bát A Ca dặn dò rồi". Vừa

trả lời, vừa gọi hai đại nha đầu từ ngoài phòng bước vào, bê theo một cái
khay bằng gỗ hồng mộc, trên đó có bày rất nhiều quần áo và trang sức của
con gái. Tôi nhìn mà cảm thấy khó chịu, Hoàng Thái Cực thì lại cười, cầm
lấy một đôi hài thêu hoa trên khay đứng từ xa ném cho tôi, sau đó cười vui
vẻ như một đứa bé con.

Đúng là không nghĩ nó còn nhỏ như thế, cũng đã tinh tế đến vậy, còn

chú ý đến việc tôi không thích đi đôi giày đế chậu cao gót. Tôi cúi người
nhặt đôi hài lên, quay về phía nó cười toe toét, thế nhưng nó lại ngưng
cười, quay đầu đi chỗ khác khụ hai tiếng.

Ma ma nhũ mẫu có phần lo lắng hỏi: "Bát A Ca khó chịu? Có cần mời

đại phu đến khám hay không?".

"Nói nhiều". Nó được người hầu mặc xong quần áo, được đỡ xuống

giường, đã có người cầm nước muối đến đưa cho nó súc miệng. Lúc này tôi
đã thay xong một chiếc áo dài bằng gấm trắng viền vàng vừa mới được
mang tới, một đại nha đầu muốn tới giúp tôi, để tránh sự giúp đỡ của cô ấy,
nên tôi đã nhanh tay choàng vội một chiếc áo khoác(*) màu đỏ bên ngoài.

(*) Từ gốc là "đấu bồng", là một loại áo choàng không tay.

Hoàng Thái Cực nghiêng đầu liếc nhìn tôi, nói mát: "Nhìn thế nào

cũng thấy tỷ giống như một nha đầu, không giống một Cách cách, không lẽ
mấy năm nay tỷ bị A mã của tôi giam giữ nên trở nên ngốc nghếch?". Tôi
chán nản. Nếu không phải trong phòng đầy người hầu, cần phải giữ mấy
phần mặt mũi cho người làm chủ tử là nó, thì nhất định là tôi sẽ đi qua cốc
một cái thật đau vào trán nó.

Nhưng mà đúng thật, tôi đúng là không có chút dáng vẻ nào của một

Cách cách! Trước không nói đến ba năm bị giam giữ trong Mộc Lan Tập
Câu mất đi những đãi ngộ vốn có dành cho quý tộc, chỉ nói đến một năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.