ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 210

cười khẩy, "Cậu chỉ là một A Ca, cậu có thể tranh giành cái gì với Nỗ Nhĩ
Cáp Xích? Tốt nhất là cậu nên xóa bỏ ngay cái suy nghĩ viển vông đáng
buồn cười này ra khỏi đầu, nếu không, cuộc sống sau này của cả cậu và tôi
đều không thể tốt đẹp được".

Ánh mắt sáng rực của Trử Anh nhanh chóng trở nên ảm đạm, tôi gạt

tay nó ra bỏ đi.

"Đông Ca!". Nó đột nhiên la lên, "Muội không thích A mã tôi, đúng

không?".

Tôi dừng lại, hít sâu một hơi, trả lời chắc như đinh đóng cột: "Đúng

vậy".

"Vậy muội...".

"Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là tôi thích cậu!". Tôi nhanh

chóng nói tiếp, chật vật trốn thoát khỏi nó.

Gió thổi lướt qua mặt tôi, tôi cảm thấy gương mặt mình nong nóng.

Trử Anh nó... thế mà lại có suy nghĩ như vậy! Tôi chưa từng nghiêm

túc suy nghĩ đến chuyện như vậy lại phát sinh! Có lẽ trong lòng tôi cũng
mơ hồ đoán được, nhưng tôi vẫn tự lừa dối bản thân mình, nói với bản thân
mình chuyện này quá là hoang đường, trong tiềm thức, tôi vẫn muốn coi
như một đứa em trai, mà tốt nhất là nó vĩnh viễn sẽ không trưởng thành!

Tôi bất đắc dĩ bị quăng vào thời kỳ loạn lạc này, nên tôi không muốn

dính dáng quá nhiều đến chuyện tình cảm nam nữ, tạm thời không nói đến
chuyện quan niện về tình yêu của đàn ông ở thời đại này hoàn toàn khác xa
so với tôi, chỉ cần nghĩ đến chuyện tôi vốn là một người lữ khách ở thời đại
này, tôi vẫn kiên trì giữ lấy niềm tin mong chờ tôi có thể trở về thế giới ban
đầu của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.