ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 217

Những người thực sự có tâm địa, ai thèm quan tâm đến chuyện tôi đưa

thuốc bổ cho ai? Chỉ cần... tôi bước qua cánh cửa ấy, tức là tôi đến phủ của
Đại A Ca là được rồi!

Những người có tâm địa... Những người khác nghĩ thế nào tôi không

biết, nhưng những người "có tâm địa" sống trong hàng rào ở thành Phí A
Lạp này, có ai mà không ở sau lưng tôi mở trừng trừng đôi mắt đỏ như máu
của mình nhìn chăm chú từng hành động cử chỉ của tôi đâu. Ngày nào cũng
chờ đợi sự sai lầm của tôi...

Tôi rùng mình.

"Ôi". Hoàng Thái Cực khẽ thở dài, "Cô gái ngốc, ánh mắt thiển cận

đến như thế, nói dễ nghe một chút thì là ngây thơ khờ khạo, khó nghe hơn
thì là ngu không ai bằng. Một cô gái ngốc nghếch như tỷ vậy mà lại là
người đỡ đầu cho tôi, không hiểu là đời này tôi may mắn hay là bất hạnh
đây". Hắn tự giễu lắc đầu, "Tôi đi đây, tỷ tự tìm cách giải quyết đi... Còn
một chuyện nữa, Hỗ Nhĩ Hán không tệ, nha đầu của tỷ cũng cần lập gia
đình rồi đấy".

Nó nói những lời ám chỉ này sau đó bỏ đi, còn lại một mình tôi, im

lặng lâm vào sự trầm tư trước nay chưa từng có trong căn phòng ngập tràn
mùi thơm này.

Mười ngày sau, tôi hứa gả A Tế Na cho Hỗ Nhĩ Hán.

Ở Kiến Châu, Nỗ Nhĩ Cáp Xích có năm thuộc hạ vô cùng được trọng

dụng, bao gồm có Ngạch phụ(*) Hà Hòa Lễ, Ba đồ lỗ(**) Ngạch Diệc Đô,
Trát nhĩ cố tề(***) Phí Anh Đông, Thạc ông khoa la Ba đồ lỗ An Phí
Dương Cổ, thị vệ Hỗ Nhĩ Hán.

(*) Ngạch phụ: phong hào của con rể quý tộc, hoàng tộc đời Thanh,

tương đương với "phò mã".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.