ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 240

ngạch nương của đệ. Cô cô xuất giá mười năm, nhớ người thân ở quê nhà
nhưng lại không được gặp lại, nên mới mong đệ có thể thay cô cô quay về
tộc Diệp Hách thăm mọi người... Ngạch nương của đệ là người phụ nữ hiền
lành dịu dàng, Hải Chân nói với tỷ, mấy năm nay cô cô thường vì nhớ nhà
mà nửa đêm khóc thầm, nhưng trước mặt người khác cô cô lại chưa từng
nói gì cả. Hoàng Thái Cực, đệ là một đứa trẻ thông minh, tâm tư của ngạch
nương của đệ đệ hẳn là phải hiểu hơn bất cứ ai, cho nên tỷ không tin đệ là
người mà Nỗ Nhĩ Cáp Xích phái tới giám sát tỷ, tỷ cũng không sợ đệ là
người giám sát tỷ".

Nó vẫn không cử động, một lúc lâu sau thân thể cứng nhắc của nó mới

từ từ buông lỏng, giống như một con mèo nhỏ mềm mại ngoan ngoãn dựa
vào trong lòng tôi.

"Đông Ca... Có tỷ ở bên cạnh, thật tốt...".

Lúc đoàn xe đến thành tây tộc Diệp Hách thì sắc trời đã gần hoàng

hôn, Bố Dương Cổ thế nhưng lại tự mình ra khỏi thành đón chúng tôi,
chuyện này khiến mọi người đều cảm thấy khó tin, vì trong ấn tượng của
tôi thì anh ta không phải là người nhiệt tình cho lắm.

Tiệc tối, Hoàng Thái Cực ngồi cạnh tôi, gương mặt nó lộ vẻ nhát gan

sợ người lạ, tôi biết là nó lại giả vờ giả vịt nữa rồi. Quả nhiên, đám người
Bố Dương Cổ cùng Nạp Lâm Bố Lộc thấy vẻ sợ sệt ấy của Hoàng Thái
Cực, lập tức không thèm để ý đến nó, hoàn toàn bỏ qua cho sự tồn tại của
nó. Đến ngay cả đám đường đệ(*) đường điệt(**) tuổi gần bằng Hoàng
Thái Cực, cũng nhìn nó với ánh mắt đầy khinh thường.

(*) Đường đệ: con của anh, em cùng thế hệ với bố (anh trai, em trai

của bố, cũng tức là bác, chú của bản thân mình) mà nhỏ tuổi hơn mình, có
cùng chung ông nội thì là đường đệ của mình. Nhưng bố của mình cũng có
đường huynh đệ, con của họ mặc dù không cùng chung ông nội với mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.