ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 282

"Trên đời này, ngoại trừ tôi không có ai có thể có được nàng!".

Tuy không nhìn thấy gương mặt của ông ta, nhưng hơi thở lạnh như

băng toát ra từ miệng ông ta, cũng đủ làm cho tôi thấy lạnh run. Trong đầu
tôi tự dưng lại hiện ra đôi mắt dịu dàng như biển sâu của Đại Thiện, còn
ngực thì dường như bị vỡ ra một cái lỗ to, những lời Nỗ Nhĩ Cáp Xích nói
mang theo tuyết rơi gió thổi cứ theo cái lỗ ấy chui vào trong lòng tôi.

"Đông Ca... Trong lòng nàng chỉ có thể có tôi... Một ngày nào đó, tôi

sẽ làm nàng khóc lóc đến cầu xin tôi...".

Cảm giác đau đớn trên cổ tay chợt biến mất, tôi mở mắt, phát hiện

đứng trước giường, gương mặt Nỗ Nhĩ Cáp Xích vô cùng u ám, ánh mắt
đầy oán hận đang nhìn tôi chăm chú. Ông ta thấy tôi bỗng nhiên nhìn lại,
gương mặt có chút bối rối, vội vàng quay đầu, đi đến bên cửa sổ.

Tôi từ từ ngồi dậy: "Chuyện này đối với ông có gì quan trọng đâu? Tôi

có thích ông hay không, với ông thật sự quan trọng hay sao?". Vuốt ve chỗ
đau tấy đỏ trên cổ tay, tôi nhẹ giọng hỏi, "Vậy thì... Giang sơn với mỹ nhân,
trong lòng ông thứ nào mới là quan trọng nhất?".

Bóng hình ông ta quay lưng lại phía tôi run lên.

Chợt tôi cười lớn: "Thật ra ông là người hiểu rõ nhất, nếu bị bắt lựa

chọn một trong hai thứ, vĩnh viễn ông cũng sẽ chọn thứ trước. Cho nên ông
mới thuận đà đồng ý để tôi quay về Diệp Hách, thuận đà đưa tôi vào vòng
tay của Mạnh Cách Bố Lộc. Chẳng qua... ông muốn mượn lý do này để tìm
cơ hội phát binh tấn công, tìm một cái lý do mà đến cả Hoàng đế Đại Minh
cũng không thể trách mắng ông được. Không có lý do nào tốt hơn là vị hôn
thê bị cướp, vì vậy mà cảm thấy vô cùng sỉ nhục, tức giận nên phát binh, lý
do này khiến người ta cảm thấy tin tưởng...". Tôi cười vui vẻ, khi ông ta
quay lại nhìn thấy nụ cười tươi rực rỡ hiểu thấu mọi chuyện của tôi, ông ta
đã bị chấn động lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.