ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 293

nhu quần trắng thuần, lộ ra dáng người mềm mại uyển chuyển, lại thêm hồ
sen mênh mông lay động, từng đợt sóng dập dìu, khiến cô ấy càng trở nên
bồng bềnh như tiên, giống như tiên nữ trên chín tầng trời sẽ bay lên không
trung trong chớp mắt.

Tôi giật mình há hốc miệng, bất giác lộ ra sự ngạc nhiên. Một mỹ nữ

đẹp tuyệt trần như vây, quả nhiên là đẹp mắt! Tôi nhìn lại cô ấy một cách
kỹ lưỡng, cảm thấy nhan sắc trước mắt, dường như nhìn vĩnh viễn cũng
không chán.

"Khụ". Không biết ai ho khan, phá vỡ bầu không khí tẻ ngắt này.

Tôi thở dài nhẹ nhõm, có phần không muốn khi bị buộc phải nhìn đi

nơi khác.

"Cách cách Bố Hỉ Á Mã Lạp!". Lúc Mãng Cổ Tế đi ngang qua tôi, hơi

gật đầu, vẻ mặt lạnh lùng, coi như chào hỏi.

Tôi cũng cười nhạt đáp lại.

Mỹ nữ mặc nhu quần không đuổi theo Mãng Cổ Tế, mà dừng lại cách

tôi khoảng một thước(*), nghiêng người nhìn tôi, chợt hỏi: "Cô là Đông Ca
đệ nhất mỹ nữ của tộc Nữ Chân?".

(*) Một thước: đơn vị đo của Trung Quốc, bằng 1/3 m.

Giọng nói cô ấy trong trẻo, không phù hợp chút nào với dáng vẻ mềm

mại uyển chuyển, tôi chớp mắt mấy cái, không phản ứng kịp việc cô ấy
đang nói chuyện với tôi.

Cô ấy chợt mỉm cười, nụ cười tươi tắn như một đóa hoa đang nở rộ:

"Từ lúc tôi còn nhỏ đã nghe nói đến cô, quả nhiên cô rất đẹp". Tuy cô ấy
đang khen tôi, nhưng tôi không cảm nhận được ý tứ ngợi khen trong lời nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.