ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 295

Quả nhiên, A Ba Hợi tỏ vẻ không quá vui vẻ, khóe môi đang tươi cười

chợt run run. Nhưng lập tức, cô ấy đã mỉm cười nói: "Ôi, không biết tôi nên
gọi cô là tỷ tỷ, hay gọi cô là cô cô... Từ lúc tôi còn rất nhỏ đã biết đến danh
tiếng của cô, bây giờ mới nghĩ, tuổi cô chắc lớn hơn tôi nhiều... Huống chi
cô còn từng được hứa gả cho Ngạch kỳ khắc(*) của tôi...".

(*) Ngạch kỳ khắc: có nghĩa là thúc thúc.

"Cô...". Cát Đới nóng nảy, không nhịn được muốn tranh cãi.

Tôi tóm lấy cánh tay cô bé, lôi cô bé ra đằng sau lưng, không để ý đến

những lời nói gai góc của Cách cách A Ba Hợi, cười nhẹ nói: "Cũng đúng,
nếu biết trước Bố Chiếm Thái có một cháu gái xinh đẹp đáng yêu như cô,
tôi nhất định...".

Mắt lơ đãng đảo qua, chợt phát hiện ra một hình bóng quen thuộc ở

đầu bên kia cầu cửu khúc, tâm trạng trở nên tốt hơn, lập tức ngừng nói
những lời lẽ không hay ho tiếp theo, bất giác nở một nụ cười ấm áp.

"A Ba Hợi vừa mới múa cho A mã của tôi xem, A mã xem ra rất thích

thú...". Mãng Cổ Tế muốn chọc tức tôi, tiếc là cô ấy không biết những lời
này vốn không thể kích thích được tôi.

Tôi khẽ cười, nhấc chân, bước nhanh về phía đầu cầu chờ đón.

"Sao lại đến đây?".

"Vào trong hàng rào thỉnh an A mã, Đại phúc tấn, lúc đi tìm nàng, tiểu

nha đầu đang trực trông phòng nói nàng đi dạo". Đại Thiện mỉm cười nhìn
tôi, "Đợi nàng một nén nhang, vẫn không thấy nàng về, không phải là phải
tìm đến đây hay sao?".

Gương mặt tôi nóng bỏng, không biết là bị ánh nắng mặt trời làm

nóng, hay là vì đỏ mặt. Tóm lại, phản ứng đầu tiên của tôi là tóm lấy tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.