ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 297

Đại Thiện tiện tay cởi trang sức ngọc trên đai lưng xuống, đưa cho cô

bé: "Nhị ca ca không có thứ gì thứ tốt cho muội, muội coi cái này như phần
thưởng đi".

Mục Khố Thập vô cùng vui vẻ, giơ hai tay ra nhận lấy.

Tôi thấy rõ gương mặt Mãng Cổ Tế đứng bên cạnh tối sầm lại, lộ vẻ

mặt vừa ghen tị lại vừa oán hận.

"A Ba Hợi thỉnh an Nhị A ca!". Một giọng nói thanh thoát đột ngột cắt

ngang.

Lúc nãy tôi còn không quá để ý đến A Ba Hợi, nhưng bây giờ đứng

trước mặt Đại Thiện lại chợt trở nên lo lắng. Không biết, khi Đại Thiện
thấy A Ba Hợi sẽ có phản ứng như thế nào.

Tôi lặng lẽ ngẩng đầu, thấy A Ba Hợi đầu tiên hành lễ ngồi quỳ theo

kiểu người Nữ Chân, sau đó thân thể cúi xuống, học theo cách cúi chào của
những cô gái người Hán, gương mặt dịu dàng, mí mắt cúi xuống từ từ nhìn
lên, ánh mắt như làn nước mùa thu...

Tim tôi đấp đánh thịch một cái, vội vàng quan sát vẻ mặt của Đại

Thiện. Quả nhiên thấy nó lần đầu tiên nhìn A Ba Hợi, ánh mắt lộ vẻ kinh
ngạc. Tôi chợt cảm giác như có người đang bóp chặt cổ mình, khiến tôi
không thở được, ngực cũng trở nên ngột ngạt khó chịu.

A Ba Hợi chăm chú nhìn thẳng Đại Thiện, sau đó lập tức nhìn xuống

đất, đôi má lúm đồng tiền hơi đỏ ửng khó làm người khác nhận ra. Tuy chỉ
thoáng hiện trong giây lát, nhưng lại làm cho trái tim tôi đập thật mạnh.

Tôi nắm chặt tay Đại Thiện, dùng móng tay bấm thật mạnh vào tay nó.

Đại Thiện cuối cùng cũng quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt có chút bối rối,
khiến lòng tôi đau đớn, như có người cầm kim đâm mạnh vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.