ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 354

Sự vui sướng của anh ta giờ phút này chính là minh chứng cho sự

nhục nhã của tôi!

Cuối cùng thì môi cũng bị cắn nát, vị tanh ngọt của máu chảy vào

miệng tôi.

Trong cái đầu hỗn độn của tôi thầm nghĩ, có phải là tôi còn chưa đủ

mạnh mẽ? Hay là ông trời không muốn tôi sống tốt hơn một chút nào, cho
nên ranh giới trong cuộc sống của tôi cứ hết lần này đến lần khác bị khiêu
chiến?

Nhưng mà... Cuộc sống như vậy, rốt cuộc là bao giờ mới kết thúc?

Thân thể đang đè lên người tôi chợt run lên, thở dài một hơi đầy thỏa

mãn. Tôi cuối cùng cũng không chịu được nữa, hận thù cùng đau đớn lan
tràn khắp người, tôi bám lấy vai anh ta, dùng hết sức cắn thật mạnh.

Trử Anh không động đậy, để mặc tôi cắn.

Tôi dùng hết sức lực cả người, cắn đến khi mỏi răng, miệng đầy máu

mới buông ra.

Anh ta ngạc nhiên nhìn tôi, đưa tay vén lại mái tóc rối loạn của tôi.

Tôi nhìn người đàn ông vừa quen thuộc lại vừa xa lạ trước mắt, dưới

cái nhìn chăm chú đầy yêu thương của anh ta, tôi dùng hai tay che mặt, gào
khóc.

"Đông Ca! Đông Ca!". Trử Anh gọi tên tôi hết lần này đến lần khác,

tóm lấy cổ tay tôi, kéo ra.

Hai mắt tôi đẫm lệ, khóc đến mức thở không ra hơi, anh ta bế tôi lên

khỏi giường, khoanh chân ngồi ở trên giường, ôm tôi vào lòng: "Đau lắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.