ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 356

Tôi chấn động.

"Trong lòng nàng cuối cùng thì cũng có tôi... Cho dù tương lai có thế

nào đi nữa, nàng cũng không thể không để ý đến tôi như trước nữa!". Anh
ta cười vui vẻ rạng rỡ như một đứa trẻ được cho kẹo, gương mặt tuấn tú
tràn ngập khao khát cùng kỳ vọng, "Chúng ta có một khởi đầu tốt đẹp...
Sau này cũng sẽ rất tốt! Tôi sẽ khiến nàng trở thành người hạnh phúc
nhất...". Mấy chữ cuối cùng biến mất trong nụ hôn say đắm của anh ta.

Đôi môi lạnh như băng của tôi cảm nhận được độ ấm từ đôi môi anh

ta, tôi chợt tỉnh táo lại, ngửa đầu tránh anh ta: "Cậu có thấy ghê hay
không?". Tôi ra sức dùng mu bàn tay chà sát môi, "Không thấy tôi vừa mới
nôn hay sao?".

Anh ta ngạc nhiên một lúc lâu, sau đó cười lớn tiếng, tôi oán hận trừng

mắt nhìn anh ta, lại bị anh ta cưỡng ép ôm vào trong lòng: "Đông Ca...
Đông Ca! Có còn nhớ lúc trước tôi lấy hết dũng khí lần đầu tiên hôn nàng
không? Lúc ấy ánh mắt chán ghét của nàng khiến tôi thương tâm biết bao!
Đến hôm nay tôi mới hiểu, không phải là nàng chán ghét tôi hôn nàng, mà
nàng...".

Đàn ông đúng là không hiểu lý lẽ! Nghĩ đến chuyện anh ta làm nhục

tôi, lại nhìn gương mặt vô cùng vui vẻ của anh ta bây giờ, tôi tức giận đến
mức hận không thể giết anh ta. Tóm lấy chiếc gối ở góc giường ném về
phía gương mặt đang cười vui vẻ kia, tôi run giọng nói: "Cậu tỉnh táo lại
một chút đi! Chẳng qua chỉ là phá thân mà thôi, có gì ghê gớm đâu cơ chứ,
có phải là mất tay mất chân không sống được nữa đâu! Nói cái gì mà không
quên được cậu, cậu cho là cậu là ai? Tôi coi như mình bị một con chó dại
cắn, ai quan tâm con chó dại này cuối cùng sẽ chết như thế nào!".

Gối rơi xuống đất, vẻ tươi cười trên gương mặt Trử Anh dần dần biến

mất, thay vào đó là sự u ám trước cơn giông lớn. Tôi không để ý tới anh ta,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.