ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 482

(*) Khói: nguyên văn là lang yên, là một loại khói tín hiệu được lính

canh đốt lên lúc phát hiện quân địch. Gọi là "lang yên" vì cổ đại các dân tộc
thiểu số như Hung Nô, Đột Quyết, Thổ Phiên đều tôn trọng chó sói (lang)
đồ đằng. Quân lính của họ bị người Trung Quốc gọi là "lang binh", quân
chủ là "Lang chủ", vì vậy nên người Trung Quốc cổ mới gọi khói lửa dấy
lên lúc những dân tộc này xâm phạm Trung Nguyên là "lang yên".

"Ô Khắc Á! Ô Khắc Á!". Tôi vội vàng đánh thức anh ta.

Ô Khắc Á hoảng sợ từ dưới đất nhảy vọt lên: "Xảy ra chuyện gì?".

"Binh lính Ô Lạp! Là kỵ binh của Ô Lạp!".

"Có bao nhiêu người?".

"Không rõ, ước chừng ít nhất phải hơn nghìn người".

Ngay sau đó, các căn phòng trong trại đóng quân đã bị người nổi lửa

đốt cháy, tiếng khóc lóc kêu gào của cả người lớn lẫn trẻ con theo gió
truyền đến tai tôi, khiến tim tôi đau nhói. Chủ yếu binh lính của Ngõa Nhĩ
Khách tập trung ở xung quanh ngoài trại đóng quân, trong thành chỉ còn lại
một ít người cao tuổi hay bệnh nhân, cùng với người nhà và họ hàng của
thủ lĩnh Bối lặc gia.

"Nhanh đưa binh lính ở cửa đông và cửa bắc tới tiếp viện cửa nam!".

Tôi vội vàng đưa tù và bằng sừng trâu lên sát miệng, lấy hơi phồng

miệng thổi lên thành tiếng u u. Thổi tù và rất tốn sức lực, tôi mới chỉ thổi
một phút đã cảm thấy hết hơi, nằm nhoài người lên lan can thở hổn hển.

"Tôi ra khỏi thành!". Ô Khắc Á quay người bước đi.

Tôi tóm lấy anh ta: "Không được! Anh là tướng chỉ huy, anh không

thể tùy tiện đặt mình vào nguy hiểm!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.