ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1266

Chẳng qua trên mặt Chúc Mẫn không hề có vẻ may mắn, ngược lại

nàng vẫn luôn cau mày, cả người đều lộ ra một trạng thái không vui.

"Thì đã sao, cuối cùng Hoàng thượng cũng chỉ nhìn trúng nàng. Hơn

nữa vừa nháo như vậy, toàn bộ người hậu cung đều biết, địa vị của Tần
Phiên Phiên ở trong lòng Hoàng thượng đến tột cùng cao thế nào, không ai
còn dám đi gây chuyện. Chẳng lẽ để cho Tần Phiên Phiên một người bá
chiếm Hoàng thượng, mãi cho đến chết sao? Là một tồn tại giống như Cao
Thái hậu, các phi tần khác trong cung đều chỉ để trang trí, chỉ có Tần Phiên
Phiên mới có thể lọt vào mắt hắn, như vậy bảo ta sao có thể cam tâm?"

Trên mặt Hoàng Quý phi tràn đầy vẻ thống hận cùng sầu khổ, nàng

không biết phải làm thế nào bây giờ.

Đây không chỉ là không có Hoàng thượng, về sau còn không có con,

chỉ có thể chậm rãi chờ chết ở hậu cung, nàng trừ bỏ lấy mạng đi đánh cược
còn có làm thế nào.

Lưu Vũ không nói, chủ tử lo lắng là bình thường, ngay cả cung nữ như

nàng cũng có thể nhìn ra được tương lai tốt đẹp của Đào Phi nương nương,
cùng với cảnh tượng phi tần khác ảm đạm chết già trong cung.

Nếu không được Hoàng thượng sủng ái, lại còn không có hài tử, thì

chỉ có thể cô độc sống quãng đời còn lại, hơn nữa hậu cung này, về sau
người hầu hạ bên cạnh đều lần lượt rời đi, lúc đó không biết phải sống như
thế nào.

"Nương nương, Nhàn Quý phi cầu kiến." Một tiểu cung nữ tiến vào

thấp giọng hội báo một câu.

Chúc Mẫn thu lại vẻ mặt không cam lòng, dùng khăn gấm đè đè khóe

mắt, thu liễm hết cảm xúc lại, cong môi cười trào phúng một tiếng: "Ta biết
ngay nàng ta không ngồi yên được mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.