ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1297

trừ mẫu hậu luôn thích dùng bùn bôi lên mặt ta, những cái khác đều khá
tốt."

Tần Phiên Phiên nghe lời này, lại muốn trợn mắt, tuổi thơ của người

này thật đúng là quá vặn vẹo.

Vọng Lan ôm tiểu hoàng tử đi đến, thật cẩn thận đặt bên người Tần

Phiên Phiên rồi lại lặng lẽ lui ra.

Hiện giờ là thời điểm một nhà ba người bọn họ ở chung, nàng không

cần quấy rầy.

"Nhũ danh của nó Hoàng thượng ngài nghĩ kỹ rồi sao?" Tần Phiên

Phiên duỗi tay sờ đứa nhỏ.Đứa nhỏ nhăn nheo dúm dó, nhìn khí sắc không
tốt lắm, nhưng trẻ con mới sinh ra đều là như thế này.

Trước đó Tiêu Nghiêu đã suy nghĩ hồi lâu, nhưng cũng chưa thể chọn

ra một cái tên, lúc trước hắn còn viết đầy một trang giấy, đều là tên cho đứa
nhỏ.

Ngọn nguồn bởi vì tên chính hắn được chọn quá tùy tiện, cho nên hắn

kiên quyết không thể làm một phụ thân như vậy. Khi nghỉ ngơi giữa lúc phê
duyệt tấu chương, hắn sẽ lấy một trang giấy tuyên chỉ, viết xuống một đám
chữ ngụ ý tốt đẹp, sau đó đặt họ ở bên cạnh, nhìn xem đọc lên có dễ nghe
hay không.

Có một lần Tiêu Nghiêu không cẩn thận kẹp giấy đó ở tấu chương,

trên mặt giấy là chi chít chữ, sau khi Tần Phiên Phiên nhìn thấy liền hoảng
sợ.

"Không, chỉ là trẫm đang nghĩ tên cho đứa nhỏ." Hắn có chút phát sầu.

Tần Phiên Phiên tiếp tục truy hỏi: "Vậy tên kia dùng chữ gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.