ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1382

Tiêu Nghiêu mơ hồ một lúc, hắn cảm thấy cả người đều tràn ngập cảm

giác mệt mỏi, một chút cũng không nghĩ sẽ từ trên giường bò dậy, nhưng
tiểu nãi khoa khóc không ngừng, miệng nhỏ mếu mếu, hiển nhiên oan ức
đến không chịu được.

Hắn chỉ có thể nhận mệnh mà bò dậy, ngồi trên giường ôm vừa dỗ.

Không nghĩ tới hắn dỗ như vậy một lúc, thật sự tiểu gia hỏa không

khóc nhiều nữa, từ gào khóc biến thành rầm rì, dường như có một số chỗ
vẫn chưa hài lòng.

Tiêu Nghiêu lại nhẹ nhàng đung đưa hai cái, tức khắc tiếng khóc liền

ngừng.

Dỗ một lát, rốt cuộc hài tử cũng ngừng lại, nhắm mắt lại lần nữa ngủ

tiếp, Tiêu Nghiêu cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm.

"Thật mệt". Hắn lầu bầu một câu, thuận tay đặt hài tử nằm xuống

giường.

Kết quả tiểu gia hỏa này vừa mới nằm xuống giường được một giây

đồng hồ, đôi mắt mở to ra trong nháy mắt, ngay sau đó lại bắt đầu khóc,
Tiêu Nghiêu sợ tới mức lập tức ôm hắn lên dỗ.

Tần Phiên Phiên nhìn hai cha con bọn họ lăn lộn trên giường, trong

lòng nàng cực kì thích ý.

Tìm ghế dựa ngồi xuống, thuận tay rót cho mình một ly trà, nước trà

trong ấm vừa được đổi qua không lâu, độ ấm vừa phải, lại lấy hai khối
điểm tâm nhai nhai, đúng là từ thể xác và tinh thần đều lộ ra một cỗ thỏa
mãn.

Hai cha con xướng tuồng cũng thật hay, một người anh anh khóc

không yên, một người khác dỗ đến đau đầu, ai cũng không làm gì được ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.