ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1589

Hình phòng, để người dùng dao nhỏ cắt từng miếng thịt trên người ngươi
xuống. Trẫm nói được sẽ làm được, nguơi có thể thử xem."

Lưu Vũ cứng đờ tại chỗ, mồ hôi chảy từ trên thái dương xuống, nàng

tựa như không biết lựa chọn thế nào.

Về tình, dù thế nào nàng cũng sẽ không phản bội Chúc Mẫn, thậm chí

dù bị chém đầu nàng cũng có thể chịu được.

Nhưng loại địa phương tra tấn đến không còn giống người như Hình

phòng này, nàng thật sự chịu không nổi, cho dù là hán tử mạnh mẽ cũng
không chịu được bao lâu, chứ đừng nói đến tiểu cô nương mong manh yếu
đuối như nàng.

Tiêu Nghiêu đợi một lát liền cảm thấy mất kiên nhẫn, thấy nàng ta

chậm chạp không chịu mở miệng, mày nhíu càng chặt, trực tiếp lạnh lùng
nói: "Người đâu, mang chủy thủ lên, trước cho Lưu Vũ một dao trên mặt
thử đau đớn, nếu còn không nói thì trực tiếp kéo xuống."

Lời hắn vừa nói ra, lập tức có thái giám tiến lên, tay bưng một cái

khay, trên khay đặt một cây chủy thủ.

Thái giám kia đặt khay xuống, giơ chủy thủ lên rồi trực tiếp rút ra,

chủy thủ vừa ra khỏi vỏ dưới ánh nắng chiếu ra một luồng sáng trắng, hiển
nhiên là vô cùng sắc bén.

"Nô tỳ nói." Sắc mặt Lưu Vũ căng thẳng, cuối cùng vẫn mở miệng.

Tiêu Nghiêu và Tần Phiên Phiên liếc mắt nhìn nhau một cái, trong ánh

mắt đều lộ ra ý vừa lòng.

Chờ đến lúc Tiêu Nghiêu đến thư phòng, Hữu Thừa tướng đã ở đó,

Mẫn Phi đang quỳ gối giữa điện sớm đã nước mắt lưng tròng, vừa khóc lóc
vừa kể lể với ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.