ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1602

Đương nhiên hắn biết lão cáo già này chắc chắn là giả vờ, nhưng là do

ông ấy không muốn tiếp tục nghe chuyện mình bị đội nón xanh, kỳ thật
Tiêu Nghiêu rất muốn nói với ông vài câu xuất phát từ tận đáy lòng.

Chuyện bị đội nón xanh ấy mà, trước lạ sau quen, lần đầu tiên quả thật

có chút không quen. Hắn chỉ hận không thể thiến toàn bộ nam nhân trên
đời này để bọn họ không có cơ hội cho hắn đội nón xanh.

Lúc trước hắn còn nổi trận lôi đình với cung nữ mặc y phục màu hồng

nhạt, hắn cảm thấy màu hồng nhạt càng làm nổi bật màu xanh trên đầu hắn,
nhưng hiện tại hắn hoàn toàn không thèm để ý.

Nhìn xem, màu xanh trên đầu trẫm đang sáng lên phải không?

"Hữu tướng đại nhân muốn xử trí như thế nào? Dù sao Mẫn Phi cũng

là cháu gái của ngươi, ngươi lại là nguyên lão đại thần tam triều, trẫm nên
hỏi ý kiến của ngươi trước." Tiêu Nghiêu thấp giọng nói một câu.

Hắn vừa nói xong thì Hữu Thừa tướng liền cung kính quỳ xuống, bái

đại lễ với Hoàng thượng.

"Lão thần không dám, lão thần tuổi tác đã cao, là lúc nên rời khỏi triều

đình. Năm đó trước khi tiên hoàng lâm chung từng dặn dò lão thần phụ tá
Hoàng thượng, hiện giờ Hoàng thượng đã toàn quyền nắm giữ triều chính,
cần cù, có năng lực, dù trăm công ngàn việc cũng chưa từng chậm trễ.
Triều Đại Diệp có minh quân, vui sướng hướng vinh, quả thật là phúc của
bá tánh. Lão thần cũng nên thoái vị nhường cho người hiền, triều đình có
mấy vị đồng liêu tuổi trẻ lại có chí khí ngút trời, bọn họ thích hợp phụ tá
Hoàng thượng hơn."

Hữu Thừa tướng xin từ chức vô cùng đột ngột, ông vừa nói xong thì

trong điện rơi vào yên tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.