ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1677

Dù sao cũng là chuyện của trưởng bối, nếu đem ra bàn tán thì có chút

không tốt lắm. Mặc dù chuyện chê cười của Hoàng Tổ phụ trong một lúc
cũng thể nào không nói hết được, nhưng để tránh cho lão nhân gia ban đêm
tìm hắn tán dóc thì vẫn nên dừng lại thì hơn.

Tần Phiên Phiên vẫn đắm chìm vào trạng thái không thể tưởng tượng

được. Đột nhiên nàng phát hiện, có lẽ nàng là vị Hoàng hậu bị "chèn ép"
nhất trong các vị Hoàng hậu của Đại Diệp.

Hoàng Tổ mẫu dám nguyền rủa Hoàng Tổ phụ, Cao Thái hậu cũng

dám nhăn mặt với Tiên hoàng, chỉ có nàng một đường đi theo cẩu tử mới
bò lên được vị trí này.

Tần Phiên Phiên quyết định phải suy nghĩ lại nhân sinh thật kỹ, nàng

rất muốn học tập hai vị trưởng bối, đến tột cùng là bọn họ dạy dỗ ngôi cửu
ngũ như thế nào mà nghiền áp ngôi cửu ngũ chặt chẽ như thế.

Lúc hai người trở lại Thưởng Đào các thì Đại Hoàng tử đang bò trên

thảm lông. Dạo dần đây bà vú dạy thằng bé bò, nhưng có lẽ do nó lười hoặc
do quá béo mà không bò nổi.

Cả cái bụng của nó đều dính vào thảm lông, giống như con sâu béo

vậy, luôn cố gắng bò về phía trước. Thỉnh thoảng thằng bé vui vẻ thì cử
động khuỷu tay về phía trước vài cái; nếu không vui thì cả người nằm im
trên thảm lông, chỉ có đôi mắt là tò mò nhìn ngắm bốn phía, mặc kệ ngươi
gió táp mưa sa còn ta vẫn lù lù bất động.

Tần Phiên Phiên trở về thì nhìn thấy thằng bé lộ vẻ mặt chán đời nằm

im ở đó, trên mặt giống như viết mấy chữ "ta không muốn cử động".

Nàng khom lưng cúi xuống bế nó lên.

Tiêu Nháo Nháo vừa nhấc đầu đã ngây ngẩn cả người, lập tức không

nhận ra ai đang bế mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.