ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1753

ngươi thắng lợi trở về!"

Tiêu Nghiêu vẫn ngồi tại chỗ của mình, hắn vỗ tay nhẹ một cái, giọng

nói tàn ngập hào khí.

Trước mặt hắn để khế đất và trân bảo, tất cả đều là phần thưởng cho ba

người đúng đầu cuối cùng. Phần thưởng bày chói lọi trước mắt mọi người,
vô cùng dụ hoặc.

Quả nhiên một đám nhi lang giống như tiêm máu gà, đôi mắt đỏ bừng,

tất cả đều ý chí chiến đấu sôi trào.

Tiếng trống báo hiệu bắt đầu vang lên, tất cả mọi người từ bốn phương

tám hướng ùa vào trong rừng cây, rất nhanh bãi đất trống trước đài cao
thiếu đi một nửa số người.

Những người lưu lại đều là văn thần và nữ quyến.

Bởi vì có mấy câu nói trước đó của Trương Ngự sử nên hai vị quan

Ngự sử kia cũng không có xung phong lên trước cho người ta ghét bỏ.

Thời gian sau đó là tự do, ai muốn làm gì thì làm.

Tiêu Nghiêu đứng dậy đi đến bênh cạnh Tần Phiên Phiên vươn tay về

phía nàng.

Hai người nắm tay mười ngón đan xen, hoàn toàn không kiêng dè bất

luận kẻ nào đi ra ngoài. Các đó không xa có trại nuôi ngựa, rõ ràng mục
đích của bọn họ là chỗ đó.

Hầu như tất cả mọi người ơn đây đều nhìn chằm chằm hai người bọn

họ, đặc biệt là hai tay nắm chặt nhau của bọn họ hoàn toàn trở thành tiêu
điểm của mọi người, những ánh mắt đó nóng rực giống như lập tức có thể
bốc hỏa thiêu cháy vạn vật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.