ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1764

Tần Phu nhân thở dài một hơi, bà luôn luôn hiểu rõ, vốn đã khiến Tần

Phiên Phiên chịu thiệt thòi, có thể lên ngôi Hoàng hậu, đó là do Tần Phiên
Phiên có phúc.

Tần Phiên Phiên vừa nghe lời này của bà, lập tức cảm thấy đáy lòng

thoải mái không ít.

"Ở trong cung người trôi qua hẳn cũng không tệ nhỉ, sắc mặt hồng

nhuận, tươi cười hớn hở. Đáng tiếc lần này không thể gặp được Đại Hoàng
tử, cha người vẫn luôn lải nhải, đã làm rất nhiều món đồ chơi nhỏ cho ngài
ấy, còn có một chú ngựa gỗ nhỏ. Lần này đến cứ một hai bắt mang theo
nhưng bị ta ngăn cản. Lần đầu thu săn sau khi Hoàng thượng đăng cơ, có
thể bớt đi chuyện nào hay chuyện đó."

Tần Phiên Phiên nắm lấy tay bà, tinh tế nhìn biểu tình vui vẻ thật lòng

trên mặt bà.

Tần Phiên Phiên cũng cười theo, nàng không cần nhiều lời Tần phu

nhân đã có thể nhìn ra nàng trôi qua không tệ, dù sao lúc trước Hoàng
thượng và nàng cưỡi chung ngựa cũng không phải chuyện đùa giỡn.

Trước đó dường như mọi người đều nhìn thấy, hai người Đế Hậu lắc

lư cả một buổi tối, lại còn cưỡi chung một con ngựa, còn lưu luyến quên
trời đất, đến cả trở về cũng muộn.

Hơn nữa lần thu săn này, bên cạnh Hoàng thượng cũng chỉ có một

mình Hoàng hậu nương nương, đủ thấy rốt cuộc Tần Phiên Phiên được
sủng ái đến mức nào.

"Chờ sau khi thu săn kết thúc, tổ mẫu và cha mẹ đều có thể tiến cung

nhìn nó một cái. Hiện tại ta là Hoàng hậu, không có nhiều quy củ như vậy,
trình thẻ bài vào trong cung là được. Dáng vẻ bé con cứng cáp, chỉ là rất
ầm ĩ, cho nên Hoàng thượng chọn nhũ danh là Nháo Nháo."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.